Chương 19

937 106 19
                                    

Éc éc ;;-;; các cậu thả hường cho tớ nhiều qua nên tớ cày thêm chap nữa nè.

———vẫn là mình, dòng kẻ cuteo———
Sáng hôm sau thức dậy, cậu nhớ rõ là hôm qua mình trải đệm nằm ở dưới mà tại sao sáng đã thấy nằm ở trên giường. Và còn đặc biệt hơn là còn được anh ôm nữa. Chẳng lẽ anh bế cậu lên? Nhỡ đâu không phải? Nhỡ đâu não cậu đã cá vàng hoá nên nhớ lầm? Phải gọi anh dậy để hỏi cho ra lẽ.

"Koma, Koma dậy đi sáng rồi."_ cậu lay người anh nhưng có vẻ là phản tác dụng. Cậu càng lay, anh càng ôm cậu chặt hơn, thật khó sử mà.

"Hôm nay chủ nhật đấy. Để mình ngủ chút đi."_ vùi đầu vào tóc cậu anh ngái ngủ lên tiếng. A...cái mùi hương trên người cậu, anh nghiện mất rồi.

Nghe anh nói vậy người cậu bỗng như hoá đá. Lấy lại tinh thần, cậu với chiếc điện thoại đang để ngay trên chiếc tủ mini để gần giường cậu. Vội vàng bật máy lên nhìn thì ôi thôi...có phải ông trời đang trêu đùa cậu đúng không? Sao lại là chủ nhật cơ chứ nhưng cũng may là hôm nay là ngày mẹ cậu đi kiểm tra doanh thu trong tuần của mấy cái quán ăn mà mẹ cậu mở. Phải đến tầm tối mẹ cậu mới về nên cậu đã yên tâm một phần nào đó rằng mẹ sẽ nhìn thấy cảnh tượng này.

Nhưng cậu đâu biết, trong lúc cậu và anh đang ôm nhau mà say giấc thì bà đã tranh thủ chụp một kiểu làm kỉ niệm sau này cho cậu với anh.

Giờ thì chỉ còn lo mỗi việc đánh thức anh dậy. Thật sự là không để tình trạng này được. Nó làm cậu thấy ngại....nhưng nếu không nhanh chóng đẩy anh ra thì chắc cậu sẽ nghiện cái cảm giác này mất thôi. Nghĩ đến đấy cậu bỗng rùng mình. Cậu thích cảm giác này sao? Nghe giống như kiểu người yêu với nhau vậy? Cậu thích anh sao? Không được không được, chuyện này phi lý quá. Cậu mới quen anh chưa đầy một tháng sao có thể thích được nhưng mà cảm giác như cậu đã biết anh còn lâu hơn thời gian mà anh biết em họ Suzuna của anh. Nhưng mà nhỡ anh không thích con trai thì sao? Nhưng cậu có thích anh đâu? A.....thật đau đầu mà.

Thấy người trong lòng kia cứ giãy giụa không chịu ngoan ngoãn nằm im. Anh liền bật dậy, xoay cậu lại đối diện với mặt mình, cầm hai tay của cậu ấn mạnh xuống giường. Nhanh chóng cả anh và cậu, hai người đã có một tư thế đầy ám muội.

(Hũ: tin ta đi, không có xôi thịt cho các nàng coi đâu. Đừng hóng, Hũ mới 14, đến tầm 26 Hũ mới lên 15. Còn trong sáng lắm nên không có viết H đâu :3 đừng ngóng)

"Koma...cậu làm gì vậy?"_ nhận ra tư thế lúc này của mình cực kì không ổn, cậu không dám nhìn thẳng vào mặt anh nữa, xấu hổ chết mất. Trông cậu cứ như mấy cô nữ chính trong phim ngôn tình mà mẹ đang xem vậy.

"Nào, phải gọi là anh chứ"_ giọng anh lúc này ma mị vô cùng. Đã thế lại còn ghé sát vào tai cậu nói, khiến cho hơi thở nóng của anh phả vào tai cậu. Cảm giác nhột nhột mà lại còn.....gợi tình? Không không, cậu đang nghĩ gì thế này.

"Ko-koma....anh đang làm gì vậy?"_lấy hết sức bình tĩnh để nói với anh. A thế này không được, cậu phát điên mất thôi. Không biết anh có thích cậu không nhưng cứ như này cậu sắp đổ anh rồi.

"Dạy cho em ngoan."_ anh nhìn mặt cậu đỏ ửng mà thích thú tiếp tục trêu chọc. Dùng lời lẽ gợi tình đấy cùng chất giọng trầm của anh. Ôi nhìn cậu kìa, cậu đang càng thêm bối rối.

(fanfic KarNagi) Drop.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ