Chương 2: Vân Khuynh đại giá

12.3K 715 40
                                    

Edit: Huyết Vũ

Chính xác như Vân Khuynh đoán, Vân Thù là bảo bối của Vân gia, là nơi mà Vân gia sắp tới trông cậy vào, sao có thể đơn giản gả cho một người không thân phận không địa vị cho được.

Người của Vân gia, phải là người thân phận tôn quý, phú giáp trong thiên hạ mới có thể dùng...

Đương nhiên, ngoại trừ Vân Khuynh.

Mẫu thân Vân Khuynh, nữ tử xuất thân từ thanh lâu kia, bởi vì thân phận hèn mọn, lại dịu dàng thiện lương đến gần như nhát gan, tính tình nhu nhược khiến người ta khó có thể chịu được.

Vậy nên cho dù nàng sinh ra Vân Khuynh, cũng chẳng bao giờ nghĩ tới đi tranh thủ cái gì, mà lại đem Vân Khuynh coi như con gái mà nuôi nấng.

Nàng như vậy, quá mức yếu đuối, sau một hai năm sinh ra Vân Khuynh liền uất ức mà chết.

Mà Vân Khuynh, khi còn bé phải chịu tang mẫu thân, tuy rằng lớn lên thông minh xinh đẹp động lòng người. Nhưng năm sáu tuổi, bị đại tỷ của y ác ý đẩy ngã, thái dương đập phải hòn đá, từ nay về sau để lại vết sẹo.

Dung nhan thanh lệ vô song của Vân Khuynh bị hủy, y tự nhiên lại càng không được đối xử tốt, trong phủ cũng không ai muốn đến gần y, chỉ có tiểu nha đầu Hồng Châu nhặt được trước lúc mất chỗ dựa, vẫn luôn chiếu cố y —-

Kỳ thực tâm lí của Vân Khuynh lớn hơn Hồng Châu rất nhiều, Vân Khuynh tin tưởng rằng y có thể chiếu cố Hồng Châu tốt hơn Hồng Châu chiếu cố y.

Cho tới bây giờ, toàn bộ Vân phủ coi Vân Khuynh là ‘Tiểu thư’, cũng chỉ có Hồng Châu, và nhị ca Vân Hoán của Vân Khuynh.

Người ngoài chỉ biết Vân Thù là tam tiểu thư của Vân phủ, căn bản không biết còn có một người nữa là Vân Khuynh.

Ngay lúc Vân Khuynh cho rằng y sẽ bị quên ở trong tiểu viện cũ nát của Vân phủ, Vân lão gia - Vân vương gia đột nhiên lại muốn gặp y???

Lúc đi, Vân Khuynh cũng không nghĩ tới rốt cuộc là chuyện gì.

Tới rồi, mới có loại cảm giác vô lực không nơi để trốn.

Phòng khách Vân phủ, Vân vương gia ngồi ngay ngắn trên chủ vị, đại phu nhân của hắn ngồi ở một bên, tiểu nữ nhi Vân Thù bọn họ sủng ái nhất đứng ở phía sau mẫu thân nàng, không có ý tốt mà nhìn Vân Khuynh.

Không hiểu sao, lưng Vân Khuynh bỗng nhiên lạnh toát, y biết, ăn tiệc mà không có lễ tốt.

Quả nhiên, vừa nhìn thấy y, đại phu nhân liền tươi cười đầy mặt:

“Aii, Khuynh nhi, đến đây, cho đại nương nhìn chút nào, mau nhìn bàn tay nhỏ bé này xem. Khuynh nhi năm nay cũng đã mười tám rồi đúng không???”

Vân Khuynh gục đầu xuống, châm chọc kéo lên khóe môi, thực sự là làm khó nàng còn nhớ rõ tên của y mà!

Vân Khuynh không mở miệng trả lời, mọi người  liền có chút xấu hổ, Vân vương gia ho khan một tiếng nói:

“Ta và đại nương con luôn luôn bận rộn, lại suýt quên mất Khuynh nhi đã là đại cô nương, cũng có thể lập gia đình rồi.”

[ĐM Full] KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ