Tô Mẫn Thiện - Tô Tông chủ - Tô Thiệp: Hạng Bốn
Bàn tay vị này, chính là đẹp đi! Thực vậy, dầu hắn khốn nạn thế nào, táng tận lương tâm ra sao, đẹp vẫn chính là đẹp, không thể chối cãi.
Vị Đại Ca kia, sao lại nói như thế? Đồng ý hắn chỉ là Tô Gia nhỏ bé, nhưng nhìn xem Di Lăng Lão Tổ kia không phải cũng chỉ là thằng không cha không mẹ sao? Không có Giang Gia, y có mà ngóc đầu lên nổi! Vậy nên, luận giá trị nhan sắc bàn tay, chính là không thể xếp hắn thấp hơn!
Mà nói ra, hẳn nhiều người không biết, bàn tay này chính là biết bao trân bảo mua về. Năm ấy, chỉ vì lời nói của một người- người đầu tiên chịu ghi nhớ hắn cũng có một cái tên, một phong hào be bé: " Tay ngươi, sau này nên chú ý hơn!". Như vậy thôi, hắn liền liều mình đổi lại, liều mình khiến người vừa mắt. Mù quáng như vậy, chấp nhất như vậy, nào có hề chi!
Liễm Phương Tôn – Kim Tông chủ - Kim Quang Dao – Mạnh Dao: Hạng Năm.
Vị này, nói cho cùng thì chính là kẻ độc ác bất nhân, giết cha giết mẹ, giết anh giết em, giết vợ giết con không việc ác nào không làm. Hẳn là trên đời có bao nhiêu cái nghiệt, hắn đều gom hết về mình rồi! Vị Kim Quang Thiện năm đó, trong tu tiên thế gia nổi tiếng lật lọng một, hắn phải gấp mười. So với Phụ Thân đại nhân nhà mình, chính là tiến càng xa, càng sâu, càng triệt để trên con đường tà ác. Bất quá, chính là di truyền thật tốt, còn là con của Kỹ nữ, ha ha, tay con mẹ nó thực đẹp. Dù là câu dẫn nữ nhân hay phục vụ Nam nhân, cũng tuyệt đối không thiệt nha! Trạch Vu Quân năm đó cũng được hắn ra tay tương trợ, sau này liền cùng nhau kết nghĩa kim lan. Chậc chậc, thế mới nói, bề ngoài không quan trọng, mà là vô cùng vô cùng quan trọng!
Cố sự qua nhiều năm, mấy ai còn nhớ, mấy ai hay. Năm đó thiếu niên cũng hào hùng ngất trời, thiên tư hơn người, tay cầm bội kiếm Hận Sinh, mắt không chớp chém đầu Kỳ Sơn Ôn Thị - Ôn Nhược Hàn. Người đời khen hắn tài trí phi phàm, cũng lắm kẻ dè bỉu hắn con chó phản chủ độc ác bất nhân! Ôn Gia kia đối với hắn không tệ, tám chín phần bản lãnh là nhờ kẻ bị giết này chỉ cho hắn.
Nhưng ai hiểu cho hắn đây? Không được như con cháu thế gia, cũng chả may mắn tựa Ngụy Vô Tiện nhặt về lúc còn thơ dại, hắn tu tiên lúc 16 tuổi, tiên cốt kỳ đan đã sớm tan nát tơi bời, tụ được cũng coi như hiếm thấy! Hắn muốn cầu sâu không được, tinh không ổn, đành lấy rộng và nhiều bù vào thôi!
Ừ đấy, độc ác nham hiểm xảo trá, nào có hề chi! Mặt cười giả lả, các người không phải đều dưới chân hắn quỳ mọp sao? Các người có tư cách nói hắn âm hiểm khốn khiếp sao? Không, không, không!
Các người có từng bị người ta lấy mẫu thân ra phỉ nhổ?
Các người có từng xem Lầu Xanh là nơi chốn bám víu duy nhất?
Các người có từng tận mắt chứng kiến, tận tai nghe thấy phụ thân không chịu nhận hắn, không chịu cứu mẹ con hắn, vì một chữ "Phiền"?
Các người có từng lăn xuống từng bậc, từng bậc Kim Lân Đài, cảm nhận cái nhục nhã ê chề giữa chốn hồng trần, phù hoa giả tạo?
BẠN ĐANG ĐỌC
( Vong Tiện) Ma đạo tổ sư đồng nhân khúc
FanficLọt hố vì một nụ cười, muôn kiếp thoát không nổi - Chỉ một câu lời ít ý nhiều, diễn tả đúng tình trạng mỗ ta sa đà vào ma đạo. Tuy vậy, ta rốt cuộc lại say chẳng riêng gì Lão Tổ mà từ chính đến phụ, chánh tới tà, vô luận ánh dương đẹp đẽ hay chiều b...