Tôi tỉnh dậy bởi cảm giác như chuẩn bị chết đuối. Có thứ gì đó đè nặng trên ngực khiến tôi khó thở. Tôi kinh hãi mở mắt và đưa tay lên giữ ngực. Nhưng thứ mà bàn tay tôi chạm phải lại rất mềm và ấm, phát ra tiếng kêu ồn ào đang muốn đánh thức tôi dậy.
Ôi, đó là một con mèo làm tôi bất ngờ. Sibra, con mèo Ba Tư trắng đang nhìn vào tôi và tỏ vẻ vui mừng khi nghĩ rằng tôi đã thức dậy. Nó lại kêu meo meo và giẫm đạp lên ngực tôi mấy vòng rồi mới nhảy vọt xuống giường. Tôi ngồi dậy, giơ tay vuốt lại mái tóc đang rối bời và nhìn xung quanh nơi mình đang ngủ. Đây là phòng ngủ trong chung cư mà tôi đã thuê tạm thời trong lúc tôi đang là bác sĩ cấp cứu thực tập. Phòng của tôi có thể khác phòng của căn hộ nhỏ nói chung. Mọi thứ trong phòng không thực sự được xếp gọn gàng. Quần áo thì chất đống ở góc phòng. Tôi thơ thẩn nhìn chằm chằm vào chiếc chăn hình gấu Rilakkuma.
Có cảm giác rằng tôi đã quên mất điều gì đó.
"...Tol!" Bất ngờ, tôi lớn tiếng khiến Sibra giật mình và nhìn vào tôi. Tôi nhanh chóng dùng tay mò mẫm tới đầu giường, cầm điện thoại lên để xem thời gian. Bây giờ là 8 giờ 32 phút ngày 17 tháng 3.
"Mình thực sự ngược thời gian được rồi." Tôi hoài nghi nhìn thời gian trong điện thoại. Điều này chứng tỏ giả thiết mà tôi đặt ra là chính xác. Nếu tôi ngủ ở đâu đó, tôi sẽ thức dậy nhưng quay lại thời điểm tôi tỉnh dậy lần cuối cùng ở đó.
Nhưng có gì là lạ. Tôi tỉnh dậy mà lại tạm thời quên mất Tol. Khác với khi tôi có thể nhớ mọi sự kiện ngay khi tỉnh giấc.
Thôi bỏ đi. Có thể do quá mệt mỏi mà tôi hơi bị mơ hồ một chút. Nhưng tôi vẫn có thể hồi tỉnh rằng bản thân đang trong tình huống lạ lùng này. Tôi đứng thẳng dậy khỏi giường và đi thẳng tới tô ăn của mèo, rồi lấy túi thức ăn và đổ vào tô. Thật ra tôi không có ý định thành nô lệ mèo như này đâu nhưng mà ngay từ lúc bí mật nuôi "cô công chúa" này trong căn hộ một thời gian dài thì Sibra đã thực sự biến thành chủ của tôi mất rồi. Nó khiến tôi nhớ về Mind - cô bạn gái cũ xinh đẹp, dễ thương và tự cho mình là trung tâm luôn sai khiến tôi làm mọi thứ cứ như tôi là nô lệ của cô ấy. Vì tình yêu, tôi có nhắm mắt cho qua những tật xấu của cô ấy nhưng cuối cùng cũng chẳng đi cùng nhau đến hết con đường. Tôi và Mind kết thúc tình cảm năm năm khi tôi bắt đầu đi học và chuyển đi trong năm học đầu tiên.
BẠN ĐANG ĐỌC
TRIAGE by Sammon_scence [ Vietnamese translation ]
ParanormalThis Vietnamese version is translated by @casey_yyy for non-commercial purposes. 🙏Special thanks to author @Sammon_scence and English translator @nadamellow for allowing me to translated this novel ( Web version) into Vietnamese. *Truyện dịch phi l...