Chương 1101 - 1110

6.2K 172 23
                                    

Chương 1101: Thú Vương tức giận (bốn)

Edit: kaylee

Ở trong Thiên Phạt Chi Sâm, Thú Vương nói lời thô tục quen rồi, hiện giờ vì không làm cho Cố Nhược Vân lưu lại ấn tượng không tốt, cho nên bày ra vẻ nho nhã, nhưng mà, y phục này kết hợp với tiếng nói thô cuồng kia của hắn, nghe thế nào cũng cảm thấy thật kỳ quái.

Tầm mắt của Cố Nhược Vân dừng ở phía trên khăn tay màu hồng phấn trong tay Thú Vương, khóe miệng hung hăng run rẩy một chút.

Tốn không ít Kim tệ?

Chiếc khăn này không phải là hắn đoạt lấy sao?

À, đúng rồi, có vẻ còn đánh cướp một chủ quán bán hàng rong đáng thương mười Kim tệ.... ....

Cố Nhược Vân bất đắc dĩ nhún vai, đang muốn mở miệng nói chuyện, lại ở giờ khắc này, một âm thanh khắc nghiệt âm trầm truyền đến từ ngoài đám người, mang theo cười lạnh nói: "Vừa rồi nghe người ta nói, có người cướp bóc ở giữa ban ngày ban mặt, ta vốn còn đang nghi hoặc ai sẽ làm càn như thế, lêquyýdđônn không nghĩ tới sẽ là ngươi! Niệm Dạ! Ta thật không ngờ, ngươi vậy mà có thể thoát khỏi biển lửa kia! Nhưng mà, tại sao loại người đã chết qua một lần như ngươi lại không biết quý trùng sinh mệnh như thế? Nếu ta là ngươi, đã sớm trốn rất xa, chứ ai còn có thể đi đến Chủ Thành này?"

Nghe nói như thế, khóe môi Cố Nhược Vân nâng lên một chút tươi cười, tầm mắt của nàng xuyên thấu qua mọi người, dừng ở trên người nam tử trung niên xuyên qua đám người đi đến phía trước nàng.

"Lam Chước."

Gia chủ Lam gia, Lam Chước!

Nàng không có quên, người này tín nhiệm Bạch Âm, càng là muốn giúp đỡ Bạch Âm hại tính mạng của nàng.

Nhưng mà đối với hiện tại Cố Nhược Vân mà nói, trừ phi là cường giả Đệ Nhất thành tới, những người khác, nàng đã không để vào mắt.

"Cố Niệm Dạ, ngươi xúc phạm sứ giả của Hồng Liên Lĩnh, ngươi cho rằng ngươi còn có thể tiếp tục sống?"

Thoáng nhìn biểu cảm không cho là đúng kia của Cố Nhược Vân, lửa giận trong lòng Lam Chước càng sâu.

Trước đó không lâu, y bị ủy khuất ở Dược phủ, sau khi trở lại Lam gia, thái độ của phụ thân đối với y cũng không giống như trước, điều này làm cho y luôn luôn kiêu ngạo như thế nào có thể chịu được?

Nhưng hôm nay, ngay cả một tiểu nha đầu không có danh tiếng gì cũng dám coi thường y như thế!

Nàng cho rằng nàng là Cố Nhược Vân sao?

Cho dù đều họ Cố, thực lực và thiên phú lại kém cực xa.

Lam Chước không dám trêu chọc người Dược phủ, nhưng mà, nha đầu trước mắt này, y lại tự nhận là có thể trêu chọc nổi!

"Cố Niệm Dạ?"

Thú Vương sờ sờ cái ót của mình, nghi hoặc nhìn Cố Nhược Vân.

Không phải nàng tên là Cố Nhược Vân sao? Vì sao tên nhân loại đáng ghét này lại gọi nàng là Cố Niệm Dạ?

Loại Linh thú đơn bào như Thú Vương kia là không nghĩ ra được vấn đề phức tạp như vậy, hắn cũng rõ ràng không nghĩ nhiều nữa, l.q.đ hơi hơi nheo lại đôi mắt quét về phía Lam Chước, đáy mắt xẹt qua một vẻ ác độc.

[Xuyên không] Phế sài muốn nghịch thiên: Ma Đế cuồng phiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ