Chương 1 - Hy Sinh / Orvar Icenstaff

62 1 0
                                    

 ORVAR ICENSTAFF

Ngày 20 cung Nhân Mã năm thứ 8 kỷ Hoà Bình,

90 ngày trước Xuân phân,

"Con có biết họ thường nói gì về đảo quốc Frostmost chúng ta không?" Đại pháp sư Alvis Heidrun trầm ngâm hỏi. Đôi mắt ông hấp háy phản chiếu ánh sao trên trời.

Orvar thở dài đánh thượt. "Đấy là một nơi thật đẹp nhưng lại rất bi thương!" cậu pháp sư tập sự phóng tầm mắt ra xa, ôm lấy toàn cảnh bờ vịnh Isewale vừa mờ vừa tỏ trong những ánh đuốc xanh lập loè.

Ngoài bến cảng Misty, một con thuyền buôn từ Thần Hoả Quốc xa xôi vừa rời khỏi bến sau khi chất dỡ hàng. Orvar ngẩng đầu nhẩm tính số ngày còn lại của sáu tháng Trường dạ đang chầm chậm qua đi tại nơi nằm xa tít tận cực bắc Hetra này. Thời tiết đang ấm dần lên, lớp băng bên ngoài cũng đang tan bớt đi. Vài con thuyền buôn liều lĩnh liền đem theo bùa bảo hộ trên biển mà tranh thủ lặn lội đến đây giao dịch. Chỉ mấy tháng nữa thôi, nửa năm ấm áp ánh mặt trời sẽ lại đến với Frostmost. Nhưng có lẽ lúc ấy, mình cũng đã chẳng còn ở đây nữa.

"Tại sao lại bi thương?" ông lại hỏi, trong giọng nói chẳng giấu nổi vẻ ưu tư.

"Ông ngoại à, ông đã hỏi cháu câu này gần như mỗi ngày trong suốt tám năm qua rồi," Orvar không kiêng dè đáp. "Cho dù ông có nói bao nhiêu lần đi nữa, cháu cũng vẫn không thay đổi quyết định của mình đâu!" Cậu quay lưng, toan bỏ đi.

"Cháu thật sự muốn bỏ mặc tất cả lại sao?" Alvis gầm gừ, giọng ông trầm và cứng cỏi giống như cơn gió bắc thổi qua những tán thông hùng vĩ, đủ mạnh để làm những cành cây cổ thụ rung lên.

Thế nhưng, vẫn không đủ để làm lung lay quyết tâm của cậu pháp sư tập sự. "Cháu sẽ sớm đi khỏi nơi này." Orvar rời vọng đài, thả bước về phía bến cảng Misty.

Để ý thấy Đại pháp sư không theo mình, Orvar trút một tiếng thở phào nhẹ nhõm. Vừa lững thững đi, Orvar vừa lười nhác nhìn ngó chung quanh. Chẳng bao lâu nữa, mình sẽ thoát khỏi cái nơi lạnh lẽo tối tăm này. Thứ ánh sáng duy nhất ở đây chỉ là li ti mấy đốm lửa màu xanh nước biển thấp thoáng bên những khung cửa gỗ, rải rác trên ngọn đồi White Head uy vệ nằm ngay trung tâm đảo, mỏng manh hệt như tình cảm của cậu đối với Frostmost.

Đến phố Handwork, cậu rảo bước thật nhanh, cố gắng né tránh những ánh nhìn thiếu thiện cảm đang đổ về phía mình. Nhưng rốt cuộc, bước chân Orvar đành phải dừng lại vì đằng trước có mấy nhóm pháp sư đang luyện tập kỹ năng đối kháng. Nào là những dòng nước uốn lượn trên không trung, nào là những hoả cầu hừng hực phóng vun vút trong bãi tập bắn, còn có cả những pha cận chiến bằng quyền trượng không hề thua kém các hiệp sĩ phương nam—kẻ tử thù của đồng bào cậu.

"Đi đi! Ở đây không có hoan nghênh mày." Một tên pháp sư thực tập gắt gỏng.

"Phải đó. Cút về với bà quạ đen nhà mày đi." Một gã khác hưởng ứng.

Bình thường, nếu thấy Orvar đi qua, chắc chắn cậu sẽ trở thành tấm bia cho lũ pháp sư tập sự đó, chứ không phải chỉ bị mắng vài câu nhẹ nhàng như vậy. Nhưng có lẽ vì hôm nay là một ngày rất đặc biệt đối với toàn bộ cư dân đảo quốc, và ngày đó cũng có liên quan mật thiết đến gia đình cậu nên chúng chỉ hằn học thảy cho Orvar những ánh mắt khinh khỉnh.

Huyền Thoại Cổ Ngọc - Quyển 1: Diemond và sự trả thù của MáuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ