Thủy Trùng [ 67 ] : Cám ơn em vì tất cả.

3.8K 353 63
                                    

Ngoài dãy hành lang bệnh viện, Tomioka Giyuu người nóng như lửa đốt, bồn chồn không yên. Ngồi trên hàng ghế đợi, Tanjiro nhìn ông anh rể cứ đi đi lại lại lòng cũng thấy lo lắng theo. Mà cũng phải thôi, đêm khuya là thời gian không ai lường trước được thì vợ mình đột nhiên trở dạ. Nếu là cậu thì cậu còn lao đao hơn.

- Giyuu-san, anh yên tâm đi ạ, đội ngũ bác sĩ ở bệnh viện này tốt nhất cả nước. Chưa kể cả Kanao và Aoi-san cũng đều vào trong rồi.

Lời động viên của Tanjiro chẳng giảm bớt được phần nào sự lo lắng đang hiện hữu trong thâm tâm anh. Tuy vậy nhưng Giyuu cũng không thể hiện ra ngoài nhiều, anh im lặng, cố trấn tĩnh lại bản thân rồi ngồi xuống bên cạnh cậu em rể.

Vợ của anh, Tomioka Shinobu hiện giờ đang nằm trong phòng đỡ đẻ. Phải rồi, Shinobu đã mang thai và đang sinh. Thật ra, việc sinh con là một chuyện hết sức bình thường, vợ chồng họ cũng đã có một đứa rồi. Người ta nói lần thứ hai sinh con sẽ không đáng sợ như lần đầu, nhưng dù đã có kinh nghiệm sau việc đau tim lúc ngồi đợi Gino ra đời thì bây giờ Giyuu còn lo sợ nữa.

Đáng nhẽ Shinobu sẽ trở dạ vào tháng sau mới đúng nhưng đằng này lại sinh non. Điều đó xảy ra rất nhiều đối với các bà bầu, tỉ lệ nguy hiểm cũng không cao và đó là với người thường. Còn vợ anh thì khác, Shinobu vốn thấp bé nhẹ cân, việc mang thai ngay từ đầu đã là điều không nên huống chi sinh con. Dù Shinobu đã từng mang thai Gino rồi nhưng chả hiểu sao trong lòng Giyuu lại rấy lên nỗi bất an vô hình về một dự cảm chẳng lành.

Đúng như Giyuu dự cảm, cửa phòng bệnh mở toang, Aoi bước ra với gương mặt căng thẳng, vầng trán cao thanh tú nay đã lấm tấm mồ hôi. Ngay lập tức cả hai người đàn ông đều đứng bật dậy. Giyuu nhanh chóng chặn đường Aoi, lo lắng hỏi.

- Shinobu, cô ấy sao rồi ?

- Băng huyết.

Đáp lại bằng hai từ cụt ngủn không đầu không đuôi nhưng lại có sức tác động vô cùng lớn. Chẳng để Giyuu hay Tanjiro kịp nói gì, Aoi đã vội vàng chạy đi tìm thêm bác sĩ. Tình hình hiện tại rất nguy cấp, nếu Aoi cô không nhanh chóng thì Shinobu-sama và đứa con của ngài ấy sẽ gặp nguy hiểm mất !

Băng huyết. Hai từ đơn giản vừa được nói ra bằng chất giọng thanh thoát của Aoi nhưng lọt vào tai Giyuu chẳng khác nào sét đánh ngang tai. Tay anh buông thõng xuống, lồng ngực phập phồng khó thở như bị ai đó bóp chặt. Đáy mắt anh tối sầm, sự ân hận đã bắt đầu len lóm rồi chiếm lấy cả cơ thể Giyuu. Nếu...nếu Shinobu không phải mang thai thì mọi chuyện sẽ khác. Cô ấy sẽ không phải đối mặt với tình trạng như bây giờ. Giyuu chưa bao giờ sinh con nhưng anh biết khi sinh, đối với phụ nữ mà nói nó chả khác nào bước qua cánh cửa quỷ môn quan chứ đừng nói là bị băng huyết. Trong khi Shinobu đang phải chịu đau đớn cực điểm thì anh chỉ có thể ngồi ở ngoài này đợi chờ trong bất lực. Trong khi Shinobu đang cố gắng hết mình vậy mà anh chỉ có thể chơ mắt nhìn cô gặp nguy hiểm.

Khốn nạn !

Giyuu không thể kiềm chế nổi cảm xúc, trước con mắt ngỡ ngàng của Tanjiro, anh tự đấm mạnh vào mặt mình. Giá như ngay từ đầu anh không tham lam, giá như anh không muốn có thêm đứa con nữa và giá như ngay từ đầu anh hài lòng với hiện tại thì có lẽ mọi thứ sẽ khác.

[ KnY/Đoản GiyuShino ] Thanh Thủy Hồ Điệp.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ