.Tan học về, Ah Yoon luôn bám lấy tay Taehyung miệng lải nhải đủ thứ chuyện, anh nhăn nhẹ. Nếu như ngày trước anh sẽ thấy nó thật đáng yêu và dễ thương nhưng hiện giờ anh chỉ cảm thấy nó thật chán và phiền phức. Taehyung nhẹ tay kéo bàn tay đang bám ở tay anh ra, Ah Yoon thấy như vậy thì bĩu môi giận dỗi.
"Hôm nay tớ hơi mệt, tớ về trước nhé Ah Yoon"
Không đợi cô mở miệng nói, Taehyung đã đi trước bỏ lại Ah Yoon đang há hốc miệng nhìn bóng lưng anh. Cô ta cắn môi hậm hực mở điện thoại ra gọi cho ai đó.
"Anh yêu! Taehyung bỏ mặc em rồi..anh mau đến đón em đi"
Không ai thể ngờ được đó là bản chất thật của một cô gái luôn cười nói, thân thiện với mọi người xung quanh. Mùi nhân cách thối nát của Ah Yoon bốc lên, cô đến với Taehyung đương nhiên vì anh có thế lực, anh nổi tiếng và gia đình lại rất giàu có. Ah Yoon nhếch môi, nếu trách thì trách tại sao Taehyung lại tỏ tình với cô. Thêm cả Jungkook nữa, cô nên loại cậu ta ra càng sớm càng tốt.
Taehyung về đến nhà, uể oải nằm xuống giường. Hôm nay anh không có một chút nào phấn khởi, thật nhàm chán. Taehyung đột nhiên lại nhớ về Jungkook, hôm nay khi nghe Yoongi nói anh cũng có một chút lo lắng. Sức khỏe của Jungkook khá nhạy cảm, lâu lâu cậu lại có một đợt ốm. Những lúc như thế anh sẽ thường mua thuốc cho cậu cùng với cháo nóng. Giờ không có anh thì ai sẽ chăm sóc cho Jungkook đây?
Taehyung bưng kín mặt, da mặt anh nóng bừng lên. Anh rõ ràng hôm qua đã đối mặt với Jungkook nói rõ mọi chuyện, đã mạnh miệng đuổi Jungkook ra khỏi nhà, đã tự nhủ với bản thân mình nên cắt đứt mối quan hệ với Jungkook, nên tránh xa cậu một chút, tốt nhất là không nên tỏ ra quen biết hay thân thiết với cậu.
Bây giờ đa phần lại cảm thấy lo lắng khi Jungkook mắc bệnh ở nhà, chưa kể còn khó chịu khi tưởng tượng đến cảnh Jungkook thân thiết vui cười với Yoongi, anh tự hỏi rằng cậu đã hết thích anh nhanh vậy sao? Nếu tính từ thời điểm Jungkook thích anh đến bây giờ thì cũng đã 10 năm, không phải một thời gian ngắn. Nghĩ đến đây lòng Taehyung dâng lên một nỗi chua xót và thương cảm cho Jungkook. Anh thừa nhận rằng chính bản thân mình đang nhớ Jungkook, rất nhớ đến người kia.
Taehyung chợt nghĩ bụng. Đương nhiên anh không hề ghét Jungkook lại còn vô cùng quý mến cậu. Nhưng việc anh có tình cảm với Jungkook thì sẽ không xảy ra, anh là trai thẳng và sẽ không có cảm giác với con trai. Đúng vậy, chính xác là như vậy. Tốt nhất vẫn nên tránh xa Jungkook ra.
Taehyung nhàm chán ăn cơm, vị cơm chán ngắt trong khoang miệng anh khiến anh chán nản. Đang ăn cơm thì Ah Yoon gọi đến, Taehyung chần chừ một lúc rồi mới bắt máy nghe.
"Có chuyện gì sao Ah Yoon?"
"Taehyungie, bây giờ cậu rảnh không vậy? Có thể đưa tớ đi ăn được không?" giọng Ah Yoon bên kia nói đầy nũng nịu.
"Tớ cũng rảnh, cậu muốn đi đâu ăn nè?" Taehyung vừa nói vừa nhai nhai.
"Tớ muốn đi ăn thịt nướng ở cái tiệm gần trung tâm thương mại. Ở đấy làm đồ ăn rất ngon, được không nè?"
"Được rồi, tớ đến đón cậu"
Taehyung cúp máy rồi lên nhà thay tạm một bộ đồ thể thao đơn giản. Anh đèo chiếc xe đẹp điện đến nhà Ah Yoon. Đến nơi đã thấy Ah Yoon đứng đợi anh ngay ngoài cửa, anh mỉm cười nhẹ rồi cô cũng leo lên xe.
BẠN ĐANG ĐỌC
• Taekook • Gọi Bạn Thân Là Chồng
Fanfiction"Taehyung... tớ gọi cậu như thế này được không" "Hửm? Cậu muốn gọi như thế nào cơ?" "Chồng ơi.." _____________ Warning: Phần giới thiệu + bìa đối lập với nội dung fic 29.6.2020 - 1.3.2022 @justaetlian