Thấu hiểu

363 9 0
                                    

Đứng giữa công viên, Mai Tuệ Hân vẫn không ngừng vừa đứng tìm xung quanh, vừa cầm điện thoại liên tục gọi vào máy của Mai Đình Ân ... nhưng những gì nàng nhận lại đều là tiếng thông báo của tổng đài rằng đây là một số điện thoại không có thật ...

Mai Tuệ Hân bất lực rơi nước mắt, nàng chỉ biết nhìn chiếc điện thoại trên tay trong tình trạng vô cùng lo sợ "Nghi Lam, làm ơn đừng cứ như vậy mà biến mất"

"Khóc gì chứ ? Chẳng phải em đã nói dù có trở về đó thì em cũng lập tức quay lại sao ?"

Mai Tuệ Hân nghe giọng nói quen thuộc, nàng liền ngẩng đầu lên, nhìn thấy Mai Đình Ân đang từng bước đi về phía nàng ... Trên cổ cô còn có vết thương đang chảy máu.

Mai Đình Ân dừng lại trước mặt Mai Tuệ Hân, cười nói "Xin lỗi, em lại làm chị lo lắng"

Lúc này, Mai Tuệ Hân vẫn chưa thôi sợ hãi, chạy tới ôm chặt Mai Đình Ân "Cám ơn em đã quay lại"

Mai Đình Ân mỉm cười "Thì người em yêu ở đây mà"

Cả hai buông nhau ra, Mai Tuệ Hân đau lòng nhìn vết thương đang rướm máu của người yêu, đưa tay khẽ chạm vào "Đau lắm đúng không ?"

Mai Đình Ân nắm lấy bàn tay đang xem vết thương cho mình, lắc đầu "Bị thương là việc bình thường đối với Tây Nguỵ ... em quen rồi"

Mai Tuệ Hân nắm lại tay của Mai Đình Ân, kéo cô quay lại ghế đá "Ngồi xuống chị khử trùng cho"

Mai Đình Ân gật đầu, rồi ngoan ngoãn ngồi yên cho Mai Tuệ Hân muốn làm gì thì làm.

Trong lúc Mai Tuệ Hân tập trung sát trùng và băng lại vết thương trên cổ cho Mai Đình Ân, thì Mai Đình Ân chỉ im lặng ngắm nhìn từng cử chỉ cùng vẻ mặt ân cần của Mai Tuệ Hân dành cho cô.

Về nhà, Mai Đình Ân sau khi dùng cơm tối cùng mọi người, thì cô lại bị Mai Lục Anh lôi vào phòng làm việc để uống trà đàm đạo.

Vào trong trong phòng, Mai Đình Ân nghiêm túc kể lại chuyện đã xảy ra ngày hôm nay.

Mai Lục Anh sau khi nghe xong câu chuyện, gật đầu nói "Cuối cùng cũng tới rồi ...", nói xong liền giải thích "Lá bùa hoá đen và khiến con về Tây Nguỵ là để nhắc nhở con biết thời gian của con sắp hết ... con phải đưa ra quyết định ... đi hay ở là tuỳ con"

Mai Đình Ân im lặng, một lúc rất lâu sau mới hạ xuống quyết tâm "Con không muốn bất kì ai vì con mà chết nữa ... mẹ à, con phải chuộc lỗi với Lâm gia"

Mai Lục Anh mỉm cười, vuốt tóc con gái "Cứ làm những gì con cho là tốt nhất ... không thẹn với lòng là được"

Sau khi trò chuyện với Mai Lục Anh xong, Mai Đình Ân tìm đến phòng của Mai Tuệ Hân.

Đứng trước cửa phòng, Mai Tuệ Hân khoanh tay nhìn người trước mặt "11 giờ đêm còn gõ cửa gì đây ?"

Mai Đình Ân cười cười, tìm đại lý do "Nhớ chị quá nên mất ngủ luôn nè ... chị yêu dấu ra phòng khách xem phim với em đi"

Mai Tuệ Hân không trả lời, một lúc sau lại đột nhiên nắm tay Mai Đình Ân kéo vào trong phòng nàng.

Mai Đình Ân hiện tại chỉ biết nhìn Mai Tuệ Hân, không rõ là tình huống gì.

[BH] [HOÀN]: Kỳ Duyên (Chú Định 2)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ