CHƯƠNG 24

210 31 5
                                    

Từ công ty đi ra, trời đã chạng vạng tối, Vương Nguyên lấy ra hai cái nón và hai cái khẩu trang từ trong balo, đưa cho mỗi người tự mang, sau đó hai người thực sự cùng nhau đi dạo siêu thị.

Mấy năm trước đây Vương Tuấn Khải có có cơ hội trải nghiệm niềm vui của thế giới này, sau này càng ngày càng hot, đi tới đâu cũng đều bị fans vây đuổi chặn đường, vì vậy tất cả đồ dùng hàng ngày đều do trợ lý mua dùm hoặc là đặt mua trên mạng.

Vẫn là cẩn thận thì tốt hơn, hai người vừa vào siêu thị liền đi thẳng tới quầy bán rau củ, ở đây có ít người hơn, phần lớn đều là khách hàng lớn tuổi, tương đối an toàn.

Vương Nguyên đi phía trước, Vương Tuấn Khải đẩy xe ở phía sau nhìn cậu chọn chọn nhặt nhặt.

“Cuối cùng, măng hay là ngó sen ?” - Vương Nguyên mỗi tay cầm một thứ giơ lên, quay đầu hỏi hắn.

“Đều được.”

“Vậy đều lấy hết đi.” - Vương Nguyên suy nghĩ một lát, chọn mỗi thứ hai cái bỏ vào xe đẩy, sau đó đi phía trước, kéo xe đẩy, vòng vo ở khu vực để dầu ăn.

Vương Tuấn Khải đẩy xe theo phía sau, đột nhiên cảm thấy rất hạnh phúc, tạm thời quên mất thân phận và nghề nghiệp của mình, vứt hết mọi phiền não cùng với áp lực, cùng người đã từng thân thiết nhất đẩy xe đi dạo trong siêu thị nhộn nhịp, quan tâm đến những điều đơn giản nhất như thực phẩm cùng với rau củ, điều này khiến hắn có ảo giác quay trở về quá khứ, điểm khác biệt duy nhất chính là, hiện tại đều đã trưởng thành rồi, hắn đã có đủ khả năng bảo vệ và trân trọng những người cũng như những điều mà hắn quan tâm, Vương Tuấn Khải dần dần siết chặt tay nắm xe đẩy, nhìn Vương Nguyên đang hào hứng ở phía trước, trong lòng có gì đó rất chân thật.

“Này, Vương Tuấn….” - Nói được một nửa Vương Nguyên lập tức đổi cách xưng hô, “Lão Vương, nhiều loại như vậy, chúng ta chọn loại nào đây ?” - Vương Nguyên chỉ vào một hàng những thứ vàng vàng trắng trắng, quay đầu lại hỏi hắn.

“Ai là lão Vương ?” - Vương Tuấn Khải nhíu mày.

“Cậu đấy, nếu không thì là ai.” - Vương Nguyên nháy mắt với hắn, đại khái là sợ người khác phát hiện người trước mặt cậu chính là tiểu thịt tươi đang hot Vương Tuấn Khải.

“Vậy cậu là gì ?” - Vương Tuấn Khải có nhiều hứng thú nhìn cậu.

“Tôi là….tiểu Vương.” - Mặc dù đang đeo khẩu trang, nhưng Vương Tuấn Khải vẫn có thể tưởng tượng ra nụ cười đắc ý của cậu.

“Được, tiểu Vương.” - Vương Tuấn Khải cũng cười, “Vậy thì mua loại mắc nhất đi.”

“Chỉ mua loại mắc nhất, không mua loại tốt nhất, được thôi, dù sao thì cậu cũng là người có tiền.”

Sau khi đã mua xong mọi thứ ổn thỏa, Vương Nguyên nhìn đám người nhộn nhịp ở quầy thu tiền, có chút lo lắng.

“Cậu theo lối ra đến gara trước đi, ở trong xe chờ tôi.”

“Cậu được ?” - Vương Tuấn Khải nhìn một xe chất đầy những món hàng.
Vương Nguyên dường như nghe thấy điều gì đó mới mẻ, kinh ngạc nhìn Vương Tuấn Khải, miệng há to có thể nuốt luôn được một quả trứng, “Cậu lúc nào mà lại trở nên tốt bụng như vậy ?”
Vương Tuấn Khải lườm cậu một cái, “Tôi thấy cậu mới là người thích bị người khác ức hiếp.”- Dứt lời đè vành nón xuống nghênh ngang rời đi.

[TRANSFIC] [KHẢI NGUYÊN] NGUYÊN ĐIỂMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ