Có lẽ vì ở bên ngoài một thời gian dài, đôi môi Vương Nguyên lạnh ngắt, đến đầu lưỡi cũng lạnh như lưỡi rắn. Vương Tuấn Khải sững sờ một lúc, nhất thời có chút không phản ứng kịp, bây giờ hắn đang bị đè lên tường, người đưa môi tới lại là Vương Nguyên, người mà hắn muốn chạm nhưng lại không dám mạo phạm.
Thế nhưng Vương Nguyên dường như đã hạ quyết tâm, mặc kệ Vương Tuấn Khải có phản ứng hay không cũng không từ bỏ, cậu dùng lực đẩy răng Vương Tuấn Khải ra, đưa đầu lưỡi vào trong dò xét, mũi tràn ngập hương vị, khiến cậu một khi chạm vào lập tức trầm luân, may là Vương Tuấn Khải không cự tuyệt, may là Vương Tuấn Khải cũng có cùng suy nghĩ với cậu, may là cậu không bỏ lỡ thêm lần nào nữa, một bất ngờ lớn đánh úp Vương Nguyên, cậu giống như liều mình phát tiết gặm cắn cánh môi Vương Tuấn Khải, tham lam hưởng thụ hơi ấm trong miệng hắn, dùng hành động chứng minh cái gì là "sâu hơn một chút", nóng lòng biểu đạt trái tim mình.
Sự nhiệt tình của Vương Nguyên, rốt cuộc cũng khiến Vương Tuấn Khải buông bỏ những lo lắng kia, tin rằng đây không phải là một trò đùa, trong nháy mắt hạ quyết tâm liền bắt đầu đáp trả nụ hôn nóng bỏng của Vương Nguyên, Vương Tuấn Khải chưa hôn bao giờ, nhưng bất ngờ muốn chiếm giữ, cấp bách cùng với mất mát có lại được muốn đem cậu nhập vào xương tủy, khiến hắn lập tức giành lại quyền chủ động, lật người lại, đè Vương Nguyên lên tường.
"Vương Nguyên nhi, là do em tự mình dâng tới, anh tuyệt đối sẽ không buông tay nữa !" - Dứt lời liền hôn lên, đôi môi nhung nhớ rất lâu kia, cuối cùng cũng đã nếm được hương vị của nó, Vương Tuấn Khải giống như nhặt được của quý.
(Cuối cùng cũng đổi được cái xưng hô ời ><)
Vương Nguyên không phải là người do dự thiếu quyết đoán, nhưng cậu lại là người cực kỳ dễ xấu hổ, vừa rồi quyết tâm muốn giữ chân Vương Tuấn Khải, đến khi có được câu trả lời thì yên tâm, nhưng sau đó thì lại trở nên xấu hổ, cậu...cậu vậy mà lại cùng Vương Tuấn Khải hôn môi, hai hôm qua vẫn còn mỗi người một nơi, bây giờ thì lại thân mật đến vậy, mặt Vương Nguyên dần dần nóng lên, giữa răng và môi cũng có ý lùi bước.
Vương Tuấn Khải nhận thấy điều đó, liền từ từ buông cậu ra, nhưng vẫn như trước ôm cậu trong lòng.
"Sao vậy ?" - Hắn thấp giọng hỏi, trong giọng nói tràn đầy thương hại, cùng với người bá đạo khi nãy khác nhau một trời một vực.
"Không....không sao." - Vương Nguyên cúi đầu, tay để trước ngực Vương Tuấn Khải, muốn đẩy hắn ra.
"Không cho phép." - Vương Tuấn Khải dùng sức, ngược lại càng ôm chặt hơn.
"Hả ?" - Vương Nguyên kinh ngạc ngẩng đầu lên.
Vương Tuấn Khải cười khẽ, "Không phải anh vừa mới nói, anh sẽ không buông tay nữa sao, sau này không cho phép đẩy anh ra thêm lần nào nữa, mấy năm nay, Vương Nguyên nhi, anh cảm thấy em sắp đẩy anh tới chân trời rồi đấy."
Vương Nguyên lấy hết sức lực, đầu ngón tay chạm vào áo khoác Vương Tuấn Khải, đúng vậy, cậu thiếu chút nữa quên mất, trước khi nhìn thấy Vương Tuấn Khải, cậu đã ôm tâm trạng áy náy ra sao, "Xin lỗi...."
BẠN ĐANG ĐỌC
[TRANSFIC] [KHẢI NGUYÊN] NGUYÊN ĐIỂM
FanfictionTác giả: Thất Nguyệt Lưu Hỏa Editor: Tiểu Hoa Thể loại: Giới giải trí, Ngôi sao x Trợ lý Tình trạng bản gốc: 45 chương đã hoàn Tình trạng bản dịch: Lết từ từ Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, không đảm bảo đúng 100% nên vui lòng không mang ra...