#33. KẾT!!!

4K 285 34
                                    

***Warning: Vì lý do chương dài, mà ta lại muốn nhanh chóng lấp hố cho các nàng, nên Edit xong một lượt thì không hề đọc lại, sẽ trực tiếp đăng luôn, nếu phát hiện lỗi chính tả thì mong các nàng lượng thứ. Cảm tạ, không hậu tạ!

Chương 33 kết thúc truyện

Phó Tiểu Ngư nán lại ở phòng thư kí một hồi, rồi chậm như rùa đi đến văn phòng Phó Minh Nghĩa dưới ánh mắt đánh giá kỳ quái của các cô gái. Gần đây vì để dễ dàng chỉ bảo công việc cho Phó Tiểu Ngư, nên văn phòng Phó Minh Nghĩa được đặt thêm một cái bàn làm việc để Phó Tiểu Ngư dùng, ai mà có dè, việc này lại để Cố Thanh Vân tìm được một cái cớ đến tìm cô.

Khẽ hé mở cửa phòng, Phó Tiểu Ngư ló đầu vào xem, chưa kịp nhìn gì thì giọng nói trầm ổn của anh cô đã vang lên, "Vào đi chứ."

Phó Tiểu Ngư rụt vai, lè lưỡi, đẩy cửa đi vào.

Trong văn phòng, Phó Minh Nghĩa ngồi sô pha đơn, Cố Thanh Vân ngồi sô pha dài, bên cạnh là bó hồng đỏ rực, một thân âu phục tươm tất, nhìn rất chín chắn thành thục.

Đây là lần đâu tiên Phó Tiểu Ngư nhìn thấy dáng vẻ đứng đắn này của hắn.

Nói đến cũng thật lạ, Cố Thanh Vân người này cũng quá là linh hoạt đi, lúc mặc đồ nữ thì xinh đẹp động lòng người, lúc mặc đồ nam đi vào quán bar thì là công tử hào hoa, mặc tây trang thì liền trở thành nhân sĩ thành công nghiêm nghị.

Thật đúng là minh chứng cho câu: Có sắc liền tùy hứng.

Hai người này chắc đang bàn bạc vấn đề quan trọng nào đó nên vẻ mặt rất nghiêm túc, nhưng sau khi Phó Tiểu Ngư đi vào, không khí liền dịu lại, Cố Thanh Vân vỗ vỗ vị trí bên cạnh, "Ngồi đây nè."

Phó Tiểu Ngư bĩu môi, liếc hắn một cái, xoay người đi về phía Phó Minh Nghĩa, ngồi lên tay vịn sô pha.

Trong mắt Cố Thanh Vân hiện lên một tia mất mát, nhưng cũng không nhụt chí, cầm bó hồng bên cạnh, đứng dậy đi đến trước mặt cô, đưa hoa cho cô, "Bông của hôm nay."

Phó Tiểu Ngư do dự hai giây, duỗi tay nhận lấy, ôm vào lòng, nhưng ôm một hồi lại thấy quá nặng, liền đưa cho Phó Minh Nghĩa ngồi bên cạnh.

Phó Minh Nghĩa dở khóc dở cười, nhưng vẫn nhận hoa.

Sau đó nói: "Có chuyện gì thì hai người đến phòng nghỉ bên cạnh nói đi, em muốn làm việc."

Phó Tiểu Ngư miệng hơi hơi chu lên, nói: "Em với ảnh không có chuyện gì để nói cả."

Cố Thanh Vân cười, nói: "Nhưng anh có chuyện muốn nói với em."

Phó Tiểu Ngư nói: "Tôi không muốn nghe."

"Nghe một chút thôi, em cũng đâu tổn thất gì." Cố Thanh Vân nhẹ giọng dỗ cô, "Mấy ngày không gặp rồi, nhớ em."

Mặt Phó Tiểu Ngư đỏ hết cả lên, ngẩng đầu trừng mắt nhìn hắn.

Phó Minh Nghĩa tự nhiên ăn phải một đống chanh, cảm thấy thật chua, ném bó hoa lên bàn trà, đứng dậy đi lại bàn làm việc, vừa đi vừa đuổi người: "Đi ra ngoài mà nói."

Phó Tiểu Ngư không muốn ra ngoài, nhưng lại không thể không cho Anh Cả mặt mũi, vì thế không tình nguyện đứng lên, bực tức đi ra ngoài, Cố Thanh Vân nở nụ cười, nhẹ bước theo.

Xuyên Thành Em Gái Nam Chính và Vai ÁcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ