Chương 27

2.4K 155 9
                                    


Bốn người ra khỏi tòa soạn, đi qua một con phố nhỏ, bước tới khu vực chợ đêm. Ánh đèn tờ mờ, đủ loại màu sắc; đám người rộn ràng chen chúc dạo phố; khí thế náo nhiệt còn nóng hơn cả nhiệt độ thời tiết. Cảnh tượng tấp nập người mua kẻ bán gợi lên cảm giác phồn vinh, thật giống như đã đi xuyên qua thời không, trở về thời Joseon thịnh vượng năm xưa.

Một quầy báo phía trước đang bày hai quyển mới nhất của tạp chí thời thượng M'Style. Chaeyoung nhìn thấy, khẽ cười, quay sang nói với Lisa: "Lúc còn đi học, tôi có mua vài số tạp chí bên chị đó. Khi ấy hình như tổng biên tập của M'Style vẫn là đàn ông."

Lisa bật cười, hỏi: "Thế hiện giờ tại sao lại không mua?"

Chaeyoung cười đầy gian xảo, trả lời: "Tôi trọng nam khinh nữ."

Lisa nhếch mép cười nửa miệng, châm chọc lại: "Không ngờ một người truyền thống như cô, lại có thể bị người đồng giới cuốn hút được đấy."

Chaeyoung không ăn nói sắc sảo được như Lisa, nên liền thức thời ngậm miệng không nói nữa. Lisa thấy cũng đã đến lúc phải thu vũ khí, nên cũng rộng lượng không đi so đo.

Hyuna thấy hai người lại manh nha chuẩn bị khai chiến, trong lòng cứ luôn lo lắng, mồ hôi lạnh tuôn ra khắp người. Chỉ có Dawn ngây thơ vô tâm, hết nhìn đông rồi lại ngó tây, quan sát sự náo nhiệt xung quanh.

Từ rất xa, Chaeyoung nhìn thấy một bà lão tầm tám mươi tuổi đang mang một cái sọt vuông đứng bên cạnh thùng rác bên đường tìm kiếm giấy vụn. Nàng không khỏi cau mày. Khi đến gần mới phát hiện bà lão kia còn già hơn nhiều so với tưởng tượng của nàng. Trên trán chằng chịt những vết nhăn, thật giống như vết sẹo do đao khắc; mái tóc bạc phơ, làm như được nhuộm bởi một tầng sương trắng; thân hình gầy gò ốm yếu, nhìn như da bọc xương; đôi mắt có chút vẩn đục và có hơi hướng trũng sâu vào trong; trên gương mặt bên trái còn có mấy đốm da đồi mồi tròn tròn nho nhỏ; nhưng quần áo mặc trên người vẫn tính là sạch sẽ.

Bà lão nhặt giấy vụn và lon nước phế liệu trong thùng rác bỏ vào bên trong sọt. Một lần lỡ tay đụng vào làm cái sọt rơi ngã xuống đất, hơn phân nửa những thứ bên trong đổ tràn ra đường.

Chaeyoung và Hyuna vội vàng chạy lên giúp bà lão nhặt đồ rơi vãi. Bà lão thấy thế, vội nói lời cám ơn. Cho đến khi nhặt hết đồ bỏ vào trong sọt như ban đầu, Chaeyoung ngửa đầu uống một hơi cạn sạch nước suối bên trong, đem chiếc bình đưa cho bà lão, cười nói: "Bà ơi, cái này đưa bà ạ."

Không nghĩ tới người này còn có thể làm việc tốt. Trong lòng Lisa chợt có một tia rung động.

"Ôi, cảm ơn, cảm ơn cháu. Thật là một cô gái tốt bụng." Bà lão quay đầu lại, nhận lấy chiếc bình bỏ vào trong sọt, đôi mắt cười híp lại chỉ còn hai cái khe do bị tầng tầng lớp lớp nếp nhăn ép lại mà ra, nhìn như vậy khiến người ta cảm thấy rất xót xa.

Dawn và Hyuna cũng nhanh chóng uống cạn nước suối, đưa chiếc bình rỗng cho bà lão. Dawn hỏi: "Bà ơi, bà lớn tuổi thế này rồi, sao còn phải ra ngoài làm việc thế?"

Bà lão một bên thành thạo đem mấy xấp giấy vụn cột thành một bó gọn gàng, một bên nói: "Trong nhà chỉ có mình bà, nên đành phải ra ngoài kiếm chút giấy vụn và lon phế liệu để sống qua ngày thôi cháu."

[Chaelice] Định MệnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ