X

492 55 10
                                    

Thái Hanh cứ nằm đó cho đến khi tới giờ đánh xe lên căn cứ để họp, anh đạp chiếc xe thống nhất trở về nhà chào cha má một tiếng rồi đi thẳng ra đầu làng. nơi những người được phong cho nhiệm vụ làm cán bộ đưa tin.

ở làng có cậu hai Hanh, ba Hùng cùng tư Nghĩa và hai Phát, trong đó Thái Hanh với tư Nghĩa lớn tuổi hơn hai người còn lại. nguyên một đội gồm 4 người đồng hành, họ đều là con cái của nhà tá điền được ăn học đến nơi đến chốn.

chiếc xe hộp bắt đầu lăn bánh đưa cả bốn tới căn cứ của chính quyền ở gần đó họp.

đón tiếp họ là một anh cán bộ trưởng nằm ngoài 30, anh nhiệt tình chào đón và đối đãi nồng hậu.

- anh mời mấy chú ngồi.

anh cán bộ trưởng đưa bốn chàng thanh niên vào văn phòng tiếp đón, ổn định xong chỗ ngồi anh cán bộ mới bắt đầu vào thẳng vấn đề và triển khai toàn bộ kế hoạch.

- như mấy chú cũng biết hiện tại phương Bắc đang bị bọn giặc làm loạn, cán bộ cùng bộ đội ngoài quẩy cần chúng ta giúp sức,nhưng với tình hình hiện tại không thể manh động kéo lính ra quyết chiến được. cho nên chúng ta buộc phải kéo dài thời gian hoàn hoãn với chúng để chuẩn bị lực lượng quân sự thật tốt, khi đó mới có thể dễ dàng nắm phần thắng trong tay.

Thái Hanh đã nghe và hiểu, anh hỏi tiếp.

- vậy phải đưa tin như thế nào thưa cán bộ? bằng lời hay văn bản ạ?

anh cán bộ trưởng liền đứng dậy đi tới bàn làm việc của mình lấy ra bốn sấp giấy được gói gọn và niêm phong trong bìa thư.

- đây là tin mật, ban đầu chính quyền lựa chọn sẽ chuyển bằng văn bản nhưng qua cuộc khảo sát ta thấy được bọn giặc cho người tuần tra mọi nẻo đường từ đây ra Bắc rất chặt chẽ, e rằng việc chuyển bằng tín vật sẽ khó cho các chú gấp nhiều lần, còn chưa tính nhỡ như không may bị chúng nó thu hồi thì xem như công cóc.

tư Nghĩa tiếp lời:

- vậy nên sẽ chuyển phương hướng đưa tin sao ạ? từ văn bản sang lời trực tiếp?

- đúng rồi, vậy nên buộc các chú phải về học thuộc các vị trí đặt bẫy cũng như phân bố các chiến sĩ nên tập trung ở đâu mới tốt nhất và hơn hết là cách chỉ thị nhân dân cùng nhau kháng chiến, điều này buộc các chú phải ở lại trên đó tầm bốn-năm tháng để hoàn thành cho xong kế hoạch đã dự định. anh nhắc lại là phải học thuộc và nhớ lâu vị trí bày bẫy, cùng chính sách mai phục. vì là kế hoạch được chia thành 4 khu vực, nên chính quyền đã chọn ra các chú đây để gửi gắm niềm hy vọng. vì công cuộc cứu nước hy vọng các chú gắng sức nổ lực để cùng nhau giành lại miền Bắc thân yêu, một phần của đất nước chúng ta.

bốn thanh niên nhìn nhau, ánh mắt quyết tâm cùng niềm tin cháy bỗng nơi lòng ngực đã càng thêm thắp sáng lòng tin vào một tương lai không còn bom đạn nữa.

- chúng em đã rõ, thưa trưởng cán bộ.

Hanh, Hùng, Nghĩa và Phát đều đồng thanh. anh cán bộ trưởng đâu đó vẫn nhìn thấy trong ánh mắt của bốn người ở đây đều hừng lên sự nhiệt huyết.

cậu Hanh ơi, Quốc thương cậu!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ