Sau khi khi kết hôn, Jihoon gặp một phiền phức khác đó chính là Soonyoung mỗi ngày đều than thở, năn nỉ cậu đem mấy đứa nhỏ về căn hộ của hắn. Không phải cậu không muốn nhưng vẫn còn vấn đề nan giải khác mà cậu vẫn chưa nghĩ ra biện pháp tốt nhất. Phía Wonwoo cũng gặp tình trạng tương tự. Cả cậu và Wonwoo cứ trì hoãn mãi chỉ vì lo lắng nếu cả hai người thực sự rời khỏi thì căn nhà đó chỉ còn mỗi Minghao. Thằng nhóc ở bên cạnh bọn cậu đã lâu, bản thân luôn coi việc chăm sóc đám nhóc như nghĩa vụ, nếu bây giờ thực sự chuyển nhà, thì ai sẽ ở bên cạnh Minghao đây. Họ chính là không muốn cậu phải chịu cô đơn. Mà Minghao đi theo cậu hay Wonwoo đều không thỏa đáng, điều đó ngượng ngùng thế nào bọn họ đều hiểu và cậu tin Minghao cũng sẽ từ chối.
"Em ổn mà, không cần lo lắng."-Minghao thật lòng lên tiếng. Cậu cũng biết chuyện này cũng sẽ tới mà thôi, họ đâu thể ở bên cạnh nhau mãi.
Jihoon trầm ngâm không nói, thật sự chẳng còn biện pháp nào sao?
"Ui giời, để thằng nhóc theo anh đi. Nhé em?"-Jeonghan vừa nghe bọn họ bàn đến tương lai của tiểu Omega của mình, nhanh chóng đề nghị. Để Minghao ở một mình thì quá nguy hiểm, nhưng để cậu ở với người khác thì càng không thể! "Nhà anh.....còn phòng...không?"
Mới nãy còn hùng hồ, nhưng khi thấy người bên cạnh nheo mắt nhìn mình đe dọa, Jeonghan không khỏi nuốt nước bọt, âm thanh nhỏ dần. Chết tiệt, anh quên mình là dân ăn nhờ ở đậu. Nhưng cũng không thể mất đi khí thế được, anh đây cũng là Alpha đó.
Jeonghan hừ giọng, nghênh ngang trừng mắt. "Cùng lắm tôi qua sống chung với Minghao!"
"Không được!"-Jihoon dứt khoát cắt đứt mộng tưởng của Jeonghan. Cậu đâu điên mà dẫn sói vào nhà chứ! Huống hồ nếu thực sự làm vậy, anh Seungcheol không lên cơn giết người mới là lạ.
Jeonghan còn muốn tranh cãi thêm đã bị một cánh hữu lực choàng bên vai kéo ngược về, giọng điệu chán ghét thiếu nhẫn nại."Lo uống đi."
Hừ, lão đại đã mở miệng, Jeonghan liền biết điều thu liễm không vuốt râu hổ nữa, yên lặng thu về một góc, nhưng tai vẫn nghe ngóng chực chờ xen vào.
Mọi người đều không hiểu rốt cuộc hai người này muốn vờn nhau đến khi nào, nhưng cũng chỉ dám tò mò trong lòng chứ không dại mà tọc mạch chuyện riêng của hai Alpha vốn mang trong mình dòng máu điên này.
Minghao nhìn các anh vì mình trầm tư suy nghĩ, tốn hơi sức lo lắng, không khỏi cảm động. Vốn là buổi tụ hợp vui vẻ lại vì chuyện của cậu làm bầu không khí trầm xuống. Thật ra cậu sống một mình rất tốt, cậu có thể tự chăm sóc bản thân, Anh Jihoon từng nói sẽ kiếm người quản Howoo vì anh ấy cũng không thể nào chăm lo chu toàn cho cả ba đứa, huống hồ Dal và Byul còn nhỏ như thế, nhưng cậu liền lên tiếng bác bỏ, dù cho phải ở riêng, cậu vẫn muốn tiếp tục nhiệm vụ đó, có thể sẽ kiếm một công việc làm thêm, tuy là sẽ hơi bất cập và không được thuận tiện cho lắm nhưng cậu tin không ai có thể nom quản Howoo an toàn cẩn thận và đáng tin bằng cậu. Có lẽ vì điều đó nên anh Jihoon vẫn cứ khó khăn tìm cách ổn thỏa nhất.
"Hay là đến nhà tớ, đều nằm trong khu nhà ở của chính phủ dành cho người nhà và binh lính Lãnh Huyết Tinh, nên cũng an toàn. Với lại Soonyoung ở tầng 17, tớ ở tầng 13, Minghao cũng dễ dàng mà đưa đón Howoo. À thì, nếu ngại tớ là Alpha thì thôi nhe." - Junhui ngồi im nãy giờ khẽ lên tiếng, không khỏi lén lút nhìn vẻ mặt của Minghao, khi bị ánh nhìn của cậu bắt gặp, hắn hơi lúng túng quay sang chỗ khác.
BẠN ĐANG ĐỌC
[SEVENTEEN-ABO]-ĐỪNG CHẠM VÀO TÔI!
Hayran Kurgu-Đừng chạm vào tôi! Nếu có thể ước, tôi hy vọng mình không phải là... -Ngu ngốc! Dù em là...hay... thì tôi vẫn yêu em, vẫn chỉ cần em trở thành bạn đời của mình. Category: ABO, học đường, hắc bang, quân nhân, ngược, ngọt, sủng, SINH TỬ. Couple: Soon...