Chương 6: Học sinh giỏi

183 21 3
                                    

*Cạch*... *cạch*.... Tiếng phấn gõ vào bảng đen, cả lớp và cô giáo đang sững sờ vì bài toán khó này là đề bài trong kì thi học sinh giỏi cấp tỉnh, đến mấy bạn học sinh trong đội toán còn phải đau đầu vì nó vậy mà Cố Nhã Đình một học sinh rất bình thường lại có thể giải nó một cách dễ dàng thậm chí không cần dùng đến giấy nháp.

Đặt phấn xuống khay đựng, Cố Nhã Đình nhìn lại một lượt, cô cảm thấy khá hài lòng, bài toán này có hai cách giải cô đã dùng cách dễ hiểu hơn để giải nó cho các bạn, anh Sở Niệm không nói là thiên tài toán học nhưng mà cũng là một người học rất giỏi môn toán, từ lúc Cố Nhã Đình và Cố Hoa Thiên đi học trở lại Sở Niệm luôn luôn là người kèm cặp cho hai chị em chẳng khác gì một người ba cả.

Cố Nhã Đình kiểm tra xong một lượt cảm thấy đã đủ hài lòng liền quay người định về chỗ lại đụng trúng ánh mắt của hơn ba mươi bạn học đang nhìn mình chằm chằm, có mấy người còn đang há hốc miệng cơ, nhìn về phía Giang Tịnh Mẫn cậu ta cũng đang tròn mắt nhìn mình. Cố Nhã Đình mặt ngoài lạnh lùng nhưng trong tâm thì nhảy múa, cảm thấy thật phổng mũi.

Đến lượt cô giáo kiểm tra: "Đáp án này là hoàn toàn chính xác."

Cô giáo vừa dứt lời, cả lớp nhìn Cố Nhã Đình rồi đồng thanh "Ồ" lên một tiếng.

Cố Nhã Đình khóe miệng cong nhẹ, cảm giác giống như đạt được thành tựu gì đó trong đời vậy nhưng mà cô chỉ không muốn Giang Tịnh Mẫn đổi chỗ mà thôi.

"Cậu...cậu...thực sự có thể giải nó." Giang Tịnh Mẫn quay xuống nhìn Cố Nhã Đình cứng miệng nói.

"Phục rồi thì ngồi im đây" Cố Nhã Đình ghé vào tai Giang Tịnh Mẫn nói nhỏ.

Cái gì vậy? Giang Tịnh Mẫn đỏ bừng cả tai, mấy nam nhân còn không khiến cô cảm thấy lúng túng như thế này.

Sau vụ này Cố Nhã Đình lại nổi tiếng ở trong lớp, mấy bạn học khác bắt đầu nhờ cô dạy mình lại bài tập, chết rồi, vụ bài toán làm cho nhiều người vây quanh cô quá. Nước đi này là sai lầm mất rồi, Cố Nhã Đình ngồi trong giờ học ôm đầu, bây giờ muốn trở thành một học sinh bình thường cũng không được nữa a.

Gục xuống bàn làm việc ở phòng điều khiển của PRIME Cố Nhã Đình thở dài khiến Sở Niệm ngồi cạnh nhìn mà buồn cười, lâu lắm rồi anh mới thấy Cố Nhã Đình có khuôn mặt khác ngoài khuôn mặt nhăn nhó của cô.

"Sao vậy? Ở trường có chuyện gì à?" Sở Niệm ngồi gõ gõ bàn phím hỏi.

" Anh Sở Niệm, bây giờ mọi người trong lớp đều biết em giỏi môn toán rồi" Cố Nhã Đình hướng Sở Niệm than vãn.

Tưởng chuyện gì lớn, Sở Niệm vừa cười vừa nói: " Đây không phải chuyện tốt hay sao? Em như vậy sẽ có nhiều bạn bè hơn." Tất cả các anh chị trong nhóm PRIME đều muốn chị em nhà Cố Nhã Đình có một cuộc sống bình thường như bao người khác.

" Không được, em sợ những ai gần gũi mình sẽ gặp tai họa giống bạn em ngày trước" Cố Nhã Đình nhớ lại, bạn thân của mình đã vì mình mà chết, cậu ấy khi đó chỉ mới là một cô gái nhỏ còn cả tương lai phía trước.

[Bách Hợp]Cậu không phải là sự lựa chọn, cậu là duy nhấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ