Chương 9: Ốm

168 21 2
                                    

Con quỷ thể đang đau đớn nó nhìn lại cơ thể mình, máu đen chảy ra từ khắp nơi, nó tức giận lao tới muốn tấn công Cố Nhã Đình nhưng bị nhát kiếm phóng tới một lần nữa, anh Vu Chí Khải tiếp tục phóng một nhát kiếm về khía nó trúng giữa đầu, con quỷ thể bị đẩy ngược ra sau rồi nằm im dưới đất.

Cố Hoa Thiên biến đổi đôi mắt sáng lên rồi cậu tiếp tục giáng xuống người quỷ thể một chùm sấm sét để nó tê liệt nằm im bất động.

Nhảy lên người quỷ thể, Cố Nhã Đình hét lên một tiếng rồi đâm thanh kiếm đỏ rực của mình vào ngực nó phá nát viên năng lượng đen.

Quỷ thể kêu gào đau đớn rồi cả cơ thể bốc hơi mục rữa, không lâu sau chỉ còn lại bộ xương khô, Cố Nhã Đình mệt đứt hơi, hôm nay lại bị thương rồi bị mắc mưa nữa, ngày mai có khi lại bị ốm mất. Cố Nhã Đình thu kiếm về thành bút rồi thở phào nhẹ nhõm, con quỷ thể này có vẻ mạnh hơn mấy con trước, mọi người đều phải dùng tuyệt kĩ của mình mới có thể giết được nó.

Cả nhóm lại gần cô gái gặp nạn để Diêu Châu xóa kí ức của cô ấy.

"Đừng sợ, con quái vật đã chết rồi" Diêu Châu gọi cô gái kia ra.

Giang Tịnh Mẫn từ nãy đến giờ chứng kiến cuộc chiến khốc liệt, nhưng mà có một người làm cô chú ý, cô gái ấy rất giống Cố Nhã Đình.

"Cô an toàn rồi" Cố Nhã Đình lên tiếng.

" Cậu là Cố Nhã Đình đúng không?" Giang Tịnh Mẫn chắc chắn đây là giọng nói của Cố Nhã Đình, cậu ấy tại sao lại ở đây.

Cái gì? Cô gái vừa nãy là Giang Tịnh Mẫn sao? Chết rồi bị lộ mất, Cố Nhã Đình luống cuống.

"Cậu tại sao lại ở đây? Những người này là ai vậy? Mọi người vừa đánh nhau với quái vật sao?..."Một vạn câu hỏi được Giang Tịnh Mẫn đặt ra.

"Đình Đình, bạn em hả?" Vu Chí Khải nhìn rồi hỏi.

"Giang Tịnh Mẫn tớ sẽ giải thích cho cậu sau được không?" Cố Nhã Đình giả vờ đánh lạc hướng Giang Tịnh Mẫn sau đó ra hiệu cho chị Diêu Châu.

Nhìn thấy ám hiệu, Diêu Châu lén lút lùi lại phía Giang Tịnh Mẫn, đôi tay làm phép khiến Giang Tịnh Mẫn rơi vào trạng thái ngủ, Cố Nhã Đình vội vàng lại gần đỡ lấy, bế Giang Tịnh Mẫn lên, đợi chị Diêu Châu làm cho Giang Tịnh Mẫn quên hết kí ức trong buổi tối ngày hôm nay xong Cố Nhã Đình bảo mọi người về trước, cô sẽ trở về sau.

Cả đám đem theo xương của quỷ thể trụ sở của nhóm PRIME, còn Cố Nhã Đình thì bế Giang Tịnh Mẫn về nhà của cậu ấy.

"Đồ ngốc, tại sao lại ra đường vào lúc này?" Cố Nhã Đình tay bế Giang Tịnh Mẫn, miệng thủ thỉ.

Lấy chiếc áo khoác của mình đắp nhẹ lên người Giang Tịnh Mẫn để nước mưa không thể rơi vào mặt nàng, Cố Nhã Đình cẩn thận từng chút chỉ sợ làm đối phương tỉnh dậy giữa chừng.

Cố Nhã Đình bế Giang Tịnh Mẫn về tới nơi liền nhẹ nhàng đặt Giang Tịnh Mẫn ở dưới mái hiên nhà của nàng rồi bấm chuông cửa, cô nấp vào một góc nhìn thấy người nhà của Giang Tịnh Mẫn ra đưa cậu ấy vào mới yên tâm rời đi.

[Bách Hợp]Cậu không phải là sự lựa chọn, cậu là duy nhấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ