Chương 12: Bạn mới

152 19 2
                                    

Giang Tịnh Mẫn trong giờ ra chơi quay xuống nhìn từ trên xuống dưới một lượt, cẩn thận đánh giá tất cả đều rất bình thường không có chỗ nào bị thương, khuôn mặt cũng tốt hơn rất nhiều thậm chí còn tốt hơn mấy hôm trước mặc dù vẫn lạnh tanh như tảng băng trôi.

"Cậu thật sự không làm sao à? Chúng ta đã nhảy từ tầng hai xuống đấy, chân không bị đau sao?" Giang Tịnh Mẫn ghé sát vào tai Cố Nhã Đình hỏi.

"Không sao" Cố Nhã Đình nhíu nhíu mày nói.

"Làm sao có thể nhảy từ tầng hai xuống mà không sao? hơn nữa cậu còn đang bế tớ, cậu mới là học sinh cao trung thôi đấy" Giang Tịnh Mẫn vẫn không thể tin được.

" Biết thế lúc đấy tôi ném cậu từ trên xuống cho đỡ thắc mắc" Cố Nhã Đình bắt đầu mệt mỏi với những câu hỏi của Giang Tịnh Mẫn rồi.

Cái gì? Giang Tịnh Mẫn phồng má tức giận lấy tay gõ vào đầu Cố Nhã Đình một cái.

"Bài kiểm tra hôm trước thế nào, đủ điều kiện vào đội giỏi toán không?" Cố Nhã Đình hỏi.

Nhắc đến việc này Giang Tịnh Mẫn đứng thẳng lên khuôn mặt vênh lên trời lấy tay vỗ ngực tỏ vẻ rất tự hào về bản thân mình.

"Tất nhiên là được rồi, cô giáo còn khen ngợi rất nhiều đó nha" Giang Tịnh Mẫn cười hớn hở.

Cố Nhã Đình nhìn vẻ vui mừng của Giang Tịnh Mẫn liền quay ra ngoài cửa sổ môi hơi cong cong lên không để cho đối phương biết được.

"Cố giáo sư, tháng 3 năm sau có kì thi học sinh giỏi rất lớn, Giang Tịnh Mẫn này trăm sự nhờ Cố giáo sư giúp đỡ" Giang Tịnh Mẫn vừa nói vừa cúi đầu, sau đó lại bật cười rất lớn.

Thật sự là nhìn người kia khi nịnh nọt mình, Cố Nhã Đình rất phổng mũi, cảm tưởng như có cái đuôi đằng sau đang điên cuồng vẫy vẫy tự hào. Mặc dù không nói câu gì nhưng Cố Nhã Đình cũng ngầm chấp nhận dạy kèm cho Giang Tịnh Mẫn.

Ngay lúc này dưới sân trường một bóng dáng nhỏ nhắn đứng nhìn chằm chằm về phía lớp học 12a1, miệng ngậm kẹo mút, đôi mắt trùng xuống sắc như dao, bỏ cây kẹo ra miệng cười rất quỷ dị.

Tiếng chuông vào lớp vang lên, cô giáo bước vào, cô giáo hớn hở giới thiệu với mọi người rằng lớp ta lại có học sinh mới chuyển đến.

Cả lớp xì xào bàn tán qua lại, tại sao lớp mình nhiều học sinh chuyển trường đến vậy, Cố Nhã Đình vừa chuyển đến được vài tháng vậy mà giờ lại có học sinh chuyển vào chắc tại đây là lớp của hai nhân vật chính.

Một cô gái cao chưa được một mét sáu mươi, khuôn mặt xinh xắn đáng yêu, mái tóc ngắn, mặc bộ đồng phục của trường nhìn rất dễ thương vừa vào đến lớp đã rất vui vẻ giới thiệu về bản thân hơn nữa còn rất hay cười làm các bạn nam trong lớp bị đốn tim.

Cô gái nhỏ nhắn kia nhìn quanh lớp một lượt, ánh mắt dừng lại trên người Cố Nhã Đình rồi nở một nụ cười nhưng thực chất bên trong nội tâm đang gào thét vì cuối cùng cũng gặp được người mà mình vẫn luôn tìm kiếm.

Cố Nhã Đình ngay từ khi nhìn thấy cô ta vào lớp cũng biết người kia là ai, cô ta chính là Tạ Vãn Uyên, cũng là một trong những người mang dị năng, sức mạnh của là triệu hồi và điều khiển tinh linh. Cố Nhã Đình hơi nhăn mặt, không ngờ bị bám đuôi đến tận bây giờ, đồ quỷ lùn điên khùng này cô ta muốn gì ở đây chứ.

[Bách Hợp]Cậu không phải là sự lựa chọn, cậu là duy nhấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ