[lời của editor sqsq1306]
Chào mọi người, mình là SQ.Đây là lần đầu mình edit truyện nên sẽ có lỗi và sai sót. Mình edit song song với dịch bản raw, và mình đã cố gắng dịch sát nghĩa hết mức có thể. Nếu mọi người phát hiện chỗ nào không ổn thì hãy nhắn với mình nhé:D
Mình sẽ cố gắng đăng ít nhất 1 chương, nhiều nhất là 3 chương 1 tuần. Mình không hứa có thể duy trì lịch đăng liên tục, nhưng mỗi tuần đều đăng, và KHÔNG DROP truyện (mình thích quyển này lắm). Mong mọi người không hối thúc, dục tốc bất đạt.
Về truyện này, đây là một quyển về về cuộc sống hằng ngày, về cả một giai đoạn trưởng thành của các nhân vật, không phải là điền văn, nhưng mạch truyện chậm, rất chậm (cũng không chậm lắm đâu), nhẹ nhàng dễ đọc dễ hiểu, rất rất rất rất rất rất rất n lần chữ rất dễ thương.
Các bạn có thể bình luận thoải mái về tình tiết và nhân vật trong truyện (mình rất thích đọc bình luận/cảm xúc/cảm nghĩ của mọi người về truyện), chỉ là hãy đi nhẹ nói khẽ cười duyên, dùng từ ngữ văn minh, không được phép văng phụ khoa. Hãy cùng tạo một môi trường đọc truyện sạch sẽ và văn minh.
À, có thể mọi người sẽ thấy đâu đó bình luận của mình trong truyện, nhưng rất rất ít, và ngắn thôi, chỉ là mình muốn nêu cảm xúc lúc đó, nhưng mình chắc chắn không làm phiền các bạn đọc truyện đâu. Du di cho mình chỗ đó nhé:D
Ừm, mình chỉ có nhiêu đây lời nhắn nhủ thôi. Cảm ơn mọi người đã đọc truyện nhé~~.
谢谢我姐姐给我介绍这很可爱很温暖的故事。
**
Tô Khởi, nhũ danh Thất Thất, sinh ra ở Vân Tây, một thị trấn nhỏ ven sông, là con gái.
Vì sao lại đặt tên con gái là "Khởi", cái này là do mẹ Trình Anh Anh mà ra.
Trình Anh Anh sinh ra ở nông thôn vào thập kỷ 60, cũng như phần lớn người ở thời đại này, từ nhỏ đã ra đồng làm việc, không được học hành đầy đủ, tiểu học trung học đều là học cho có. Lúc đó, như thế cũng không tính là không đàng hoàng. Cô có vẻ ngoài xinh đẹp, tiếng hát lanh lảnh, như chú chim trên bầu trời. Nhiều chàng trai trong thôn ngày đêm thương nhớ, chưa đến mười bảy tuổi đã có bà mối đến nhà. Ấy vậy, cô lại thích chàng trai nhà nghèo kế bên – Tô Miễn Cần.
Bố mẹ Tô Miễn Cần mất sớm, anh học xong cấp ba cũng không học lên đại học. Khi đó, đa số người trẻ tuổi không có chí tiến thủ học hành. Không học cũng không sao, chỉ cần có tay nghề là có thể kiếm tiền sống qua ngày. Những nghề như thợ hồ, thợ mộc, thợ may hay thợ cắt tóc đều không khó để bắt đầu. Tô Miễn Cần đến Vân Tây bái sư học nghề thợ hồ. Anh thông minh lại linh hoạt, một năm đã học thành nghề. Tô Miễn Cần lăn lộn trong thành phố bấy lâu cũng bị nhiễm một vài nếp sống thời thượng, như áo sơ mi trắng, quần tây đen, tóc vuốt keo, giày da được đánh bóng bằng xi đánh giày. Theo lời của mẹ Trình Anh Anh, Trình Anh Anh là đứa con gái khờ, chọn đàn ông không nhìn vào điều kiện mà chỉ nhìn bề ngoài. Giống như xây nhà mà không cần nhìn vào gạch ngói, chỉ biết nhìn bức tường vôi trắng.
Cuối thập niên 80, kinh tế vùng nông thôn bắt đầu khởi sắc, những ngôi nhà cũ bị phá dỡ để xây thành nhà gạch. Tô Miễn Cần có tay nghề tốt, nhà nào cũng giao cho anh, không bao lâu liền kiếm được một khoản lớn đầu tiên trong đời. Anh không thể sống mãi ở nông thôn, bèn nhanh chóng đưa Trình Anh Anh đến Vân Tây. Lúc này vừa đúng lúc thành phố bắt đầu phát triển. Đầu thập niên 90, nhiều thứ đang trong quá trình phát triển, nhưng chỉ cần có khả năng thì đã có thể tìm một chỗ ở yên ổn trong thành phố.
BẠN ĐANG ĐỌC
Mười Bảy Mùa Hè Ở Nam Giang - Cửu Nguyệt Hi( Hoàn)
RomanceTác giả: Cửu Nguyệt Hi Edit: sqsq1306 Thể loại: Thanh mai trúc mã, oan gia, thanh xuân vườn trường, bình dị, HE Số chương: Gồm 31 chương( mỗi chương chia làm 3 phần)+ 1PN -Văn án- 1. Khi còn nhỏ, cuộc sống khốn khó, nhưng tâm tính trẻ thơ, có thể t...