Jung Jaehyun cúi xuống nhìn Huang Renjun đang ngủ gục trên vai mình, không nhịn được cười cười, ghé bên trán cậu hôn một cái nhẹ nhàng.
Mới xác nhận quan hệ xong mà tâm tư đã lộn xộn thế này rồi, nôn nao hơn cả khi còn đơn phương em ấy nữa.
Renjun ngủ không say, bị hôn lén một cái đã động đậy. Rèm mi khẽ hé ra một khoảng nhỏ, chân mày nhíu lại vì không quen ánh sáng chiếu vào, từ từ tỉnh dậy khỏi giấc ngủ.
Jaehyun ngả đầu ra ghế, nhìn cậu cười. "Tỉnh rồi à?"
Renjun không nói, chỉ ừ hử mấy tiếng nhỏ nhỏ, hơi xoay người sang vòng tay ôm lấy người anh. Jaehyun cũng không ý kiến, mãn nhãn ôm lại em người yêu, khóe môi vẫn không hạ xuống được. Bàn tay to dày ấm áp đưa lên vỗ nhẹ trên đầu, sau lại đổi thành vuốt ve tóc em.
Ừm, tóc rất mềm, cảm xúc trên tay cũng rất tốt.
"Em có đè nặng anh không?" Renjun rì rầm hỏi.
"Là anh kéo em nằm lên vai anh đấy, nên không sao đâu." Jaehyun hít nhẹ lên tóc cậu. "Lúc nãy trên văn phòng ngủ không đủ à?"
Renjun lắc đầu.
"Sao vậy?"
Cậu hé mắt ra, khe khẽ đáp. "Căng thẳng quá."
"Sao lại căng thẳng?"
"Vì ở chung phòng với anh."
"Anh đáng sợ thế à?" Jaehyun kéo mặt Renjun lên nhìn, hai ngón tay xoa xoa má cậu.
Renjun bĩu môi.
"Có ai ở chung phòng với crush mà không căng thẳng như anh không?"
"Có chứ. Anh có căng thẳng mà."
Renjun mở to mắt ngạc nhiên. Jaehyun nhân cơ hội cúi xuống hôn lên môi cậu một cái.
Đáng yêu thế này, hôn bao nhiêu cũng không thấy đủ.
Cậu bị tập kích hai lần liền, bắt đầu bối rối, cảm thấy tay chân hơi thừa thãi. Cuối cùng đánh vào mu bàn tay anh, thì thầm lo lắng. "Có người thấy đấy."
Jaehyun nhún vai. "Nếu thấy thì đã thấy ngay từ lúc em ngủ rồi."
Renjun cũng không nhịn được, đưa tay lên che đi tiếng cười muốn thoát ra ngoài. Trên xe buýt chỉ có mỗi họ, giờ mà phá ra cười chắc chắn sẽ bị nhắc nhở.
Lúc xuống trạm, bàn tay cả hai đan vào nhau thật chặt. Renjun hít một hơi thật sâu, trông mặt lo lắng như chuẩn bị ra trận, lòng bàn tay cũng bắt đầu đổ mồ hôi.
Jaehyun xoa đầu cậu. "Có anh đây rồi."
Đúng vậy, bây giờ họ chuẩn bị công khai với bạn bè Renjun.
Đồng hồ chỉ sáu giờ kém, Renjun gom hết dũng khí, sau đó hùng hổ đi trước, kéo theo anh người yêu đang cười trộm sau lưng vào trong tiệm.
Donghyuck nhắn, nói nó và mọi người ngồi ở tầng trên.
Lên đến nơi, cậu nhóc ngớ ra khi thấy không chỉ bốn người như dự tính ban đầu, không biết xuất hiện thêm đâu ra Park Jisung và Zhong Chenle đang đánh nhau trên điện thoại chí chóe, còn Lee Taeyong và Kim Dongyoung cũng đang ngồi nói chuyện với mọi người rất xôm tụ.
BẠN ĐANG ĐỌC
jayren | our beloved santorini - [light].
FanfictionPhần nào là oneshot, phần nào là drabble sẽ được ghi ngay đầu chương nhé. Các oneshot đa phần là tự viết, có một vài oneshot được trans từ AO3.