Chap 41: Cát Tường
Author: Yên Ninh
Beta: Như Ngọc
Trời về chiều, những giọt mưa vội vã chẳng kịp thấm ướt mặt đất. Chu Tử Thư giương ô tiễn Tĩnh An ra cửa.
"Tĩnh An, muội sau này nếu rảnh thì dẫn nha đầu Cố Tương theo bên mình nhé. Nàng là cô nhi lại được một tên dở người nuôi lớn, thiếu đi sự dạy dỗ bảo ban của phụ nhân. Có nhiều thứ nàng ngây ngô không biết, muội có thể giúp chỉ dạy cho nàng."
"Muội không có ý gì đâu, nhưng chẳng phải nàng đã có vị Liễu tỷ tỷ xinh đẹp ở Song Hoa lâu và La phu nhân chỉ bảo rồi ư? Muội sợ muội và nàng không thân sẽ khiến nàng khó chịu."
"Có thì có nhưng đều là những phụ nhân trên người chồng chất tổn thương, dù họ không cố ý nhưng vẫn sẽ vô thức dạy cho nàng những thứ tiêu cực lệch lạc. Còn muội thì khác, muội tâm tư tinh tế, lại sinh trưởng trong tình thương của tổ mẫu và phụ mẫu. Muội là đóa mẫu đơn được chăm chút cẩn thận mà lớn lên. Ta muốn muội mang những điều tốt đẹp đó san sẻ cho A Tương."
"Nàng là một đứa trẻ tội nghiệp bất hạnh, ta mong nàng từ muội có thể nhìn ra nàng cũng là một tiểu cô nương đáng được yêu thương trân trọng, đáng được hưởng hạnh phúc."
"Ta muốn nàng sau này không cần luôn phòng bị, nơm nớp giữa sinh và tử. Muốn nàng có thể hồn nhiên sống đúng với tuổi của mình."
"Muội hiểu rồi." Tĩnh An bước lên mã xa cười tươi đảm bảo, "Giao nàng cho muội, muội sẽ xem nàng như thân muội muội mà chăm sóc."
"Đa tạ muội, đệ muội."
"Đã nói không gọi như thế rồi mà!" Tĩnh An tức đến giậm chân.
"Sớm muộn cũng qua cửa, gọi trước cho quen." Chu tướng bị người ta dùng danh phận chủ mẫu trêu ghẹo mãi cũng tìm được nạn nhân để xả, thật là thư thái nhẹ cả người.
Đêm trước khi quốc yến mừng lễ vạn thọ của Khánh đế diễn ra, Cát Tường một thân hắc y phong trần mệt mỏi chạy đến Chu phủ. Ngặt nỗi Chu phủ không còn là Chu phủ khi xưa, ngoài ám vệ do Hàn Anh thống lĩnh thì có thêm một đám Ngạ quỷ lóc chóc loai choai. Đám dở người này đầu óc có vấn đề nhưng thân thủ lại cực cao. Chúng thấy có bóng hắc y nhân nửa đêm xông vào thư phòng chủ mẫu liền nhảy bổ ra gô cổ Cát Tường lại, còn tri kỷ dùng vải bịt miệng hắn tránh làm ồn mọi người xung quanh nghỉ ngơi.
Chu Tử Thư từ khi ngoài cửa có tiếng đánh đấm thì đã buông công văn đang phê dở xuống. Y pha một ấm trà ngồi chờ xem là ai ngu ngốc chạy đến cho đám ngốc mốc meo kia thư giãn gân cốt. Đến khi bên ngoài yên tĩnh trở lại Chu Tử Thư mới mang tách trà vừa pha bốc khói nghi ngút phiêu đến trên thanh vịn lan can ngoài thư phòng:
"Thắp đèn lên coi nào, bổn tướng muốn nhìn rõ xem là thần thánh phương nào mà có thể chạy vào đến tận đây."
Thập Nhất chân tay mau lẹ đi thắp một ngọn đèn lồng sau đó dí sát vào mặt hắc y nhân. Chu tướng đang thong dong phẩm trà nhìn rõ mặt người quỳ trên đất lập tức hú hồn phun hết ngụm trà trong miệng ra. Thôi toi rồi, sao lại là tên thù dai nhà Cảnh Thất thế này...
BẠN ĐANG ĐỌC
[ÔN CHU] TƯỚNG QUÂN MUỐN CƯỚI, VƯƠNG GIA MUỐN GẢ
FanfictionTƯỚNG QUÂN MUỐN CƯỚI, VƯƠNG GIA MUỐN GẢ AU: Yên Ninh Beta : Như Ngọc Cp : Ôn Khách Hành( vương gia công) × Chu Tử Thư ( tướng quân thụ) Tag: thanh mai trúc mã, sủng Note : Xích Linh là hai chữ này[赤靈] nghĩa là :linh hồn màu đỏ Tôn trọng người viết b...