Chap 13: TƯỚNG QUÂN PHU NHÂN
Author: Yên Ninh
Beta: Như Ngọc
“Tình hình của Tử Thư thế nào rồi?”Duẫn Hành lo lắng hỏi vị đại phu có vẻ không đáng tin cho lắm đang xem mạch cho Chu Tử Thư.
“Hôm qua, người vừa tỉnh liền sử dụng nội lực phải không?”
Cả đoàn người trong trướng bồng nhớ lại nhóm thân vệ của Hàn ngự sử bị phế một tay, cùng vết đao đâm xuyên trên ô sa của ông ta, liền gật đầu xác nhận.
“Sau đó còn bị chọc cho nộ khí công tâm?”
Hàn ngự sử mồ hôi vã ra như tắm. Đòi luận tội nhất đẳng quốc công vừa dẹp yên biên cương đã hại ông đủ thảm, giờ vị đang nằm kia còn vì bị ông chọc tức xảy ra chuyện gì không chừng cái đầu ông phải chuyển chỗ mất. Chúng tướng sĩ thì tay lăm lăm nắm chặt binh khí, tùy thời làm thịt đám người đã chọc tướng quân nhà mình phát bệnh.
Duẫn Hành nhìn không nổi sự quỷ dị hiện tại, lớn tiếng ho khan, ánh mắt cầu cứu nhìn Tất lão.
“Đủ rồi, nháo loạn cái gì, cút ra ngoài hết đi! Đừng làm phiền Chu đại phu xem bệnh.”
Tất lão gào lên với đám tướng lãnh. Riêng với đám người khâm sai ông tựa như không thấy, khinh thường bước đến bưng nước giúp đại phu đổi thuốc cho ‘Chu Tử Thư’.
Hàn Thạc vốn định cùng thuộc hạ rời đi thì bị Hàn Anh cản lại.
“Hàn đại nhân, từ giờ cho đến lúc khởi hành hồi kinh xin chư vị ở yên trong lều trướng của mình.”
“Hàn Anh, ngươi đây có ý gì?” Hàn Thạc chất vấn.
“Ý trên mặt chữ.” Hàn Anh không chút nể mặt nói. “Quân Bắc chinh đang lúc chỉnh đốn binh lực, chỉnh lý áp giải tù binh. Xin các vị đừng khiến chúng ta thêm việc.”
“Ngươi chỉ là con chó theo chân Chu Tử Thư, lấy tư cách gì ở đây hống hách!”
Vút!
Kiếm xuất vỏ không chút lưu tình chém đứt búi tóc của kẻ vừa lên tiếng.
“Tục danh của tướng quân không phải ai cũng có thể tùy tiện gọi.” Hàn Anh thu kiếm ánh mắt như trào phúng nhìn phó khâm sai. “Ta dù là con chó của tướng quân thì cũng là con chó được đích thân bệ hạ phong hàm tòng chính tứ phẩm, được ban thực ấp, một hiệu úy chính lục phẩm như ngươi không đủ tư cách khoa tay múa chân với ta. Người đâu, Chiêu hiệu úy bất kính thượng cấp, lôi ra ngoài phạt ba mươi trượng!”
Binh lính vốn ngứa mắt đám người khâm sai dám vu oan bọn họ thông đồng với giặc, giờ được cớ đánh người liền hăng hái chạy tới túm lấy Chiêu hiệu úy, nhét vải vào miệng tránh cho hắn la hét làm phiền tướng quân nghỉ ngơi, sau đó lôi xềnh xệch ra ngoài.
“Hàn Anh, to gan! Ngươi dám đánh người của khâm sai đoàn?” Hàn Thạc nhịn không nổi lên tiếng.
“Đây là Bắc doanh, quân quy do Chu tướng quân đề ra chính là trời. Các ngươi còn ở đây một ngày thì phải tuân theo một ngày.”
BẠN ĐANG ĐỌC
[ÔN CHU] TƯỚNG QUÂN MUỐN CƯỚI, VƯƠNG GIA MUỐN GẢ
FanficTƯỚNG QUÂN MUỐN CƯỚI, VƯƠNG GIA MUỐN GẢ AU: Yên Ninh Beta : Như Ngọc Cp : Ôn Khách Hành( vương gia công) × Chu Tử Thư ( tướng quân thụ) Tag: thanh mai trúc mã, sủng Note : Xích Linh là hai chữ này[赤靈] nghĩa là :linh hồn màu đỏ Tôn trọng người viết b...