Chap 43: Tin nhà

709 129 12
                                    

Chap 43: Tin nhà

Author: Yên Ninh

Beta: Như Ngọc

Giữa thảo mênh mông bao la, xa xa là Mai Lý tuyết sơn hùng vĩ mờ ảo trong sương mờ, quân đội Đại Khánh do Ôn Khách Hành làm chủ soái dừng chân dựng trại nghỉ một đêm trước khi vượt sông Lan Thương vào lãnh thổ Tây Chiêu. Hơn nửa tháng hành quân, Ôn Khách Hành vứt bỏ vẻ phế sài giả tạo bộc lộ tài trí cùng khí độ khiến tướng sĩ gạt bỏ định kiến thần phục mình. Phùng lão tướng quân thì đùa bảo đám mãng phu kia bị Hoài vương đánh tới phục. Chẳng biết lão nói đám binh sĩ hay nói chính mình nữa.

Trong trướng bồng chủ soái, Ôn Khách Hành đang lười biếng nằm nghiêng trên sạp cùng Bệnh quỷ đánh cờ trên sa bàn địa hình nơi bọn tặc phỉ nhiễu loạn Tây Chiêu đang cát cứ.

"Lão Bệnh, ông đoán xem tài bảo mà đám sơn phỉ kia tích trữ được là bao nhiêu?" Ôn Khách Hành cắm một lá cờ tượng trưng cho binh sĩ ở một hẻm núi hiểm trở trên sa bàn.

"Đoán làm gì, cứ san bằng hang ổ của bọn chúng rồi từ từ đếm cũng có cái thú của nó." Bệnh quỷ nhìn cục diện vây hãm tứ phía trên sa bàn lòng không khỏi thảng thốt. Hay cho một kế lên cao rút thang, có thể khắc phục việc binh sĩ Hoài Tây nhàn rỗi đã lâu sĩ khí không cao lại có thể diệt cỏ tận gốc! Chủ nhân nhà ông từ lâu đã là trò giỏi hơn thầy.  Lão già sắp xuống lỗ ông đã không còn gì để dạy cho người.


"Hiếm khi mới thấy lão Bệnh ông hiển lộ sự ngạo mạn ngang tàng đấy." Ôn Khách Hành ngồi thẳng dậy nhìn người đang cuộn mình trong lớp áo lông.


"Cận hương tình khiếp thôi, không có gì đáng ngạc nhiên cả." Bệnh quỷ che miệng ho một cơn dài như rút cả ruột gan.

"Vương gia, thuộc hạ và Quỷ Ảnh cầu kiến." 

"Vào đi." 

"Thuộc hạ tham kiến vương gia." Quỷ Ảnh vẫn một khuôn mặt xám ngoét bệnh trạng, hắn khấu đầu trước Ôn Khách Hành, sau đó quay sang phía Bệnh quỷ, "Đệ tử bái kiến thái sư phụ."

"Trong phủ hết người rồi hay sao mà để con ma ốm này đi truyền tin?" Bệnh quỷ không để ý đến Quỷ Ảnh, ông hỏi tiểu binh sĩ gác cửa đang đứng bên cạnh Ôn Khách Hành phục mệnh.

"Có ai có thể thông thạo mọi cơ sở ngầm và thanh lọc xử lý tin tức nhanh hơn A Ảnh chứ?" Tiểu binh mới rồi khi thông tri rõ ràng là một giọng nam, giờ khi cất tiếng lại mang thanh âm mềm mại của nữ nhân, "Với lại Bệnh thúc à, bộ dáng ma ốm kia của hắn không phải là do học theo thái sư phụ ngài sao, quỷ lừa người."

"Diễm quỷ, ngươi bóc trần lớp vỏ ngụy trang của hai kẻ thù dai này không sợ bị bọn họ truyền bệnh à?" Ôn Khách Hành phe phẩy thiết phiến trêu chọc.

"Nô tỳ có vương gia là Quỷ chủ che chở, sao cần sợ bệnh tật tai ách gõ cửa?" Diễm quỷ lấy từ trong ngực áo ra một mảnh binh phù hai tay dâng lên, "Việc vương gia căn dặn nô tỳ đã làm xong."

"Hắn có nghi ngờ không?" Binh phù màu đồng cổ lạnh lẽo, nơi đuôi phù đã bị mòn không ít, là một món đồ xưa cũ tổ truyền.

[ÔN CHU]  TƯỚNG QUÂN MUỐN CƯỚI, VƯƠNG GIA MUỐN GẢNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ