Chương 2:

26.4K 2.1K 599
                                    

Đbtl2.

Có một số việc sau khi Thẩm Úc chết mới biết được.

Ví dụ như mình chỉ là một thế thân trong câu chuyện này.

Sau khi Thẩm Úc chết thì vô tình đọc được một quyển sách, lúc đó Thẩm Úc bị nhốt ở một nơi xám xịt không rõ là nơi nào, chán muốn chết. Xuất phát từ sự nhàm chán, y đã mở ra thứ duy nhất có trong không gian này ngoại trừ chính mình.

Đó là một cuốn truyện có cách hành văn hơi cụt ngủn, Thẩm Úc thử đọc hết toàn bộ cuốn truyện cuối cùng trong đầu không khỏi nảy ra hàng vạn câu thô tục.

Trong truyện, y là một người chuyên môn làm việc ác, gây trở ngại cho tình cảm của nhân vật chính, mà nhân vật chính trong truyện lại là thứ đệ- người bị y đưa vào hậu cung của bạo quân- Thẩm Thanh Nhiên, còn công chính lại là Việt Vương Thương Quân Việt.

Vai chính Thẩm Thanh Nhiên mang cả trí nhớ kiếp trước mà đến đây, còn chưa kịp làm gì thì đã bị bẫy do vai ác Thẩm Úc thiết kế đưa vào hậu cung của bạo quân. Phải chia xa với người yêu lại còn bị bạo quân tra tấn, tính cách Thẩm Thanh Nhiên có sự thay đổi rất lớn. Sau đó hắn lại trải qua đủ chuyện cuối cùng thoát khỏi hoàng cung, gặp lại người yêu của mình nhưng lúc này lại phát hiện bên cạnh người yêu đã có người khác, người kia không ai khác ngoài kẻ thù của hắn- Thẩm Úc, Thẩm Thanh Nhiên âm thầm ly gián quan hệ của Thẩm Úc và Việt Vương, cuối cùng vào đêm trước khi Việt Vương lên ngôi hắn đã dụ dỗ Việt Vương diệt trừ Thẩm Úc, rồi hai người trải qua cuộc sống tốt đẹp trọn đời.

Đương nhiên, đây chỉ là kết cục trong sách, kiếp trước Thẩm Úc đã khiến Việt Vương chôn cùng.

Cuốn truyện lấy góc nhìn của Thẩm Thanh Nhiên để viết nên rất nhiều việc khác so với trí nhớ Thẩm Úc. Ví dụ như Thẩm Úc vì giúp Việt Vương đoạt quyền nên trên tay dính đầy máu tươi, điều này không được nhắc đến trong cuốn truyện. Còn việc Việt Vương xem mình như một thế thân, Thẩm Úc bày tỏ chính mình cũng không biết từ khi nào mình lại biến thành thế thân.

Tưởng tượng đến việc Thương Quân Việt xem mình trở thành thế thân của Thẩm Thanh Nhiên, Thẩm Úc liền cảm thấy ghê tởm không chịu nổi. Chút tình cảm cuối cùng dành cho Việt Vương cũng hóa thành hư ảo.

Lại lần nữa nhìn thấy Việt Vương, Thẩm Úc chỉ thất thố trong một cái chớp mắt, y chớp chớp mắt, cố ý giả bộ không vui nói: "Nói với ngươi làm gì, nói cũng không thay đổi được gì hết. Hơn nữa, nếu ta không đi thì người đi chính là Thẩm Thanh Nhiên, có lẽ ngươi có thể nghĩ biện pháp khiến cho đệ đệ tốt của ta đi thay ta." Nói xong, Thẩm Úc hứng thú nhìn về phía Việt Vương.

Nếu những thứ quyển sách ghi lại đều là sự thật thì lúc này Việt Vương đã biết Thẩm Thanh Nhiên, hơn nữa hai người cũng đã có một chút tình yêu. Thẩm Úc muốn thử nghiệm một chút xem có thật hay không.

Việt Vương trầm mặc một hồi, cuối cùng hắn vừa cưng chiều lại vừa bất đắc dĩ nói: "Nếu ta có biện pháp thì tất nhiên sẽ không để ngươi vào cung."

Đối với đề nghị của Thẩm Úc, hắn lựa chọn tránh né.

Thẩm Úc cũng không thật sự trông cậy vào việc hắn có thể nghĩ ra biện pháp gì. Nếu Việt Vương thực sự có năng lực như vậy thì kiếp trước y cũng không cần vì đẩy Việt Vương lên vị trí hoàng đế mà dốc hết tâm huyết, hao tổn tâm cơ, dẫn đến kết cục dầu cạn đèn tắt. Dù kiếp trước Việt Vương không ra tay thì y cũng sống không được bao lâu nữa.

Mỹ Nhân Bệnh Tật Không Làm Thế Thân Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ