Chiếc xe Porsche dừng lại dưới lô chung cư bỏ hoang, đây là bất động sản của ALLIGATOR, bọn chúng mới chỉ mua lại gần đây để xây căn cứ mới. Kim Taehyung cau mày, việc Jungkook có mặt ở nơi của ALLIGATOR càng khiến hắn lo lắng.
Kim Taehyung lập tức xuống xe đi vào trong, hắn đã tốn 1 tiếng lái xe, hắn không thể chậm trễ nữa.
Dọc theo hành lang tối tăm, đôi chân hắn gấp gáp chạy đến căn phòng duy nhất le lói ánh đèn.
Khi nãy trên xe, hắn đã không ngừng trấn an bản thân mình rằng cậu sẽ không sao. Nhưng tại sao càng đến gần căn phòng kia Kim Taehyung càng sợ hãi, hắn không ngăn được đôi tay đang siết chặt lấy khẩu súng đến đau nhói. Không ngăn được cái trái tim đang đập hỗn loạn như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực.
Kim Taehyung đạp phăng cửa xông vào. Hắn bàng hoàng!
Thứ đầu tiên đập vào mắt hắn là một thân thể nằm bất động trên sàn, tay chân bị trói chặt, máu nhuộm đỏ chiếc áo sơ mi trắng.
Hắn gào lên một tiếng đau đớn.
-JUNGKOOK!!
Kim Taehyung mất bình tĩnh, cả gương mặt hắn chuyển sắc, đôi mắt hắn trở nên dữ tợn. Sự hoảng loạn giành cho Jungkook đã biến mất, hắn bây giờ là muốn giết người.
Tiếng súng khủng bố không ngừng vang lên, hắn không thương xót giương tay bắn chết tất cả những tên canh gác trong căn phòng. Viên đạn nào được bắn ra cũng ghim vào giữa trán, bọn chúng chết mà không hề đau đớn, chết ngay tức khắc.
Kim Taehyung thất thần đi đến chỗ Jungkook, cắt đứt dây trói, nhẹ nhàng đỡ cơ thể đầy thương tích của Jungkook dựa vào người hắn, hắn loay hoay tìm cách làm sao để không chạm vào những vết thương, hắn không muốn Jungkook của hắn bị đau.
Hắn ôm lấy cơ thể lạnh ngắt trong lòng. Hắn đưa tay run rẩy vút mái tóc ướt của cậu, để lộ ra gương mặt nhếch nhát máu. Hắn lia mắt nhìn qua cơ thể bị đánh đến tơi tả của cậu, lòng hắn đau nhói. Hắn không thể tưởng tượng được Jungkook vừa trải qua chuyện gì.
-Jungkook! Tỉnh dậy đi em! Jungkook! Nhìn tôi đi em!
Đôi mắt Jungkook vẫn nhắm nghiền, làm Taehyung sợ hãi, hắn lo sợ cậu sẽ không chịu được mà... rời xa hắn, hắn...
-Chuyện gì vừa xảy ra vậy? MÀY LÀ THẰNG CHÓ NÀO?
Deoksu quay trở lại cùng với bàn tay vừa băng bó xong, hắn ngỡ ngàng lùi lại mấy bước. Nhìn xung quanh căn phòng ngập tràn mùi máu tanh, đàn em của hắn toàn bộ đều bị hạ gục. Deoksu nhìn kẻ trước mặt đang ôm lấy tên cảnh sát đó, hắn nhận ra đó là Kim Taehyung lừng lẫy một thời.
-MÀY VỪA LÀM GÌ Ở ĐỊA BÀN CỦA TAO VẬY HẢ?
-Mày có biết mày đang đụng vào người của ai không?
Kim Taehyung vẫn cúi đầu quan sát Jungkook, thật may mắn khi hắn thấy cậu vẫn còn thở. Hắn phun từng chữ lạnh lẽo nhưng có lực vô cùng, đủ để lấn áp tiếng la ồn ào ủa Deoksu.
-Mày nghĩ mày còn như ngày xưa hả? Mày bây giờ chỉ là đứa trốn chui trốn nhủi, mày mất tất cả rồi Kim Taehyung. Sao mày còn dám quay lại...
BẠN ĐANG ĐỌC
Đôi mắt của Vante
RandomCó một câu nói rất hay, một khi đã biết cách yêu thương thì cũng sẽ biết đến thù hận. Đúng! Lòng thù hận của Kim Taehyung vẫn còn, nhưng tình yêu hắn dành cho cậu còn nhiều hơn gấp ngàn lần. Dục vọng trả thù của hắn đã vụt tắt từ khi gặp lại cậu. Hắ...