-Hôm nay cậu về thật sao? Hay cậu ở thêm mấy ngày nữa để vết thương lành hẳn rồi hãy về.
Hoseok ngồi đối diện không ngừng gắp đồ ăn cho Jimin, giọng nỉ non, anh không muốn cậu về. Jimin ở nhà anh cũng được 1 tuần rồi, nếu cậu về, căn nhà này sẽ lại im ắng, Hoseok có chút buồn.
-Tôi ở đây lâu đến như thế, bao nhiêu vết thương cũng lành hết rồi. Tôi phải về nếu không tổ chức sẽ nghi ngờ. Anh cũng đừng đến ALLIGATOR tìm tôi, tên Deoksu sẽ lại kiếm chuyện với tôi.
Jimin ngồi cúi đầu dọc dọc thức ăn trong bát, ở đây được Hoseok chăm sóc sướng như vậy, cậu cũng không muốn về chút nào. Nhưng nếu để tổ chức biết cậu còn qua lại với anh, cậu chắc chắn sẽ không yên với họ.
-Nhưng khi tôi muốn gặp cậu thì phải làm sao?
-Anh có thể gọi cho tôi, tôi sẽ bí mật gặp anh ở đâu đó, thế nào?
Hoseok mắt sáng rỡ nhìn Jimin, cứ tưởng cậu ấy định không gặp anh nữa chứ, thật không ngờ cậu lại chủ động cho anh cơ hội gặp gỡ cậu.
Cũng phải cảm ơn sự kiện lần này Jimin mới chịu mở lòng với Hoseok. Nhưng tên khốn đã đánh Jimin, anh nhất định không bỏ qua cho hắn.
Hoseok đưa tay đến nắm lấy tay Jimin, khiến Jimin có chút bất ngờ.
-Jimin! Hay cậu qua SABERTOOTH làm cho tôi đi, tôi sẽ không để ai đụng vào cậu. Cậu đừng ở lại ALLIGATOR chịu thiệt thòi nữa, bọn chúng không đáng để cậu bán mạng như thế.
Hoseok trước giờ ít khi nào để tâm đến chuyện của người khác. Nhưng bây giờ anh thật sự lo lắng cho người con trai trước mặt, anh biết lần này anh vô cùng nghiêm túc với Jimin.
Jimin nhìn vào bàn tay đang giữ lấy tay mình, dù trước đó cậu luôn xua đuổi và lạnh nhạt với anh, nhưng anh chưa bao giờ ngừng quan tâm đến cậu.
-Ngoại trừ Deoksu thì ALLIGATOR không tệ như anh nghĩ, tôi vẫn ổn.
Dù cho ở ALLIGATOR phải chịu nhiều uất ức và bất mãn, nhưng trải qua nhiều năm ở đây như vậy, ít nhiều cũng có tình cảm, không thể cứ thế mà đi được.
Jimin ngượng ngùng rút tay lại, cậu hiểu rõ tấm lòng của Hoseok, nhưng hiện tại cậu vẫn chịu đựng được.
*Ding dong*
Hoseok đi ra mở cửa, sáng nay anh bảo rằng có người muốn tìm gặp cậu, nhưng không chịu nói là ai. Jimin tò mò nhìn ra cửa, chắc là người đó rồi.
Jimin ngỡ ngàng, nhận ra người đang theo sau Hoseok bước vào nhà, hắn là Kim Taehyung lừng lẫy một thời.
Jimin không rời mắt khỏi hắn, nhìn hắn ung dung ngồi xuống chiếc ghế sofa lớn trong phòng khách. Rời khỏi nhà bếp, Jimin do dự bước theo ra phòng khách, cậu đưa mắt khó hiểu nhìn Hoseok.
Hoseok có quen biết Kim Taehyung sao? Nhưng hắn tìm gặp cậu làm gì?
-Cậu là Park Jimin? Cậu ngồi xuống đi, tôi có chuyện muốn nói với cậu.
Trước mặt cậu là người đàn ông cao lớn với gương mặt nghiêm nghị, giọng nói trầm rõ, khiến Jimin có chút lo sợ. Jimin đưa đôi mắt cầu cứu nhìn Hoseok.
BẠN ĐANG ĐỌC
Đôi mắt của Vante
AcakCó một câu nói rất hay, một khi đã biết cách yêu thương thì cũng sẽ biết đến thù hận. Đúng! Lòng thù hận của Kim Taehyung vẫn còn, nhưng tình yêu hắn dành cho cậu còn nhiều hơn gấp ngàn lần. Dục vọng trả thù của hắn đã vụt tắt từ khi gặp lại cậu. Hắ...