#80. Tín hiệu trở về

402 29 18
                                    

Irene cũng từng là một phù thủy vì đã từng học tại Beauxbatons và Hogwart một thời gian. Mọi người đã gọi cô là Phù thuỷ Hắc ám vĩ đại nhất trường vì khả năng sử dụng ma thuật điêu luyện. Irene cũng có đũa phép của riêng mình, có một sự thật là bởi vì chẳng có cây đũa phép nào phù hợp với một người sở hữu ma lực cường đại như Irene nên cô đã bắt tay vào tự tạo ra một cây đũa phép của riêng mình.

Nhưng trớ trêu thay, đũa phép ấy cuối cùng cũng không chịu đựng được ma lực của Irene và gãy đôi, và bây giờ nó được cất giữ đâu đó trên tủ sách của cô.

Đó là một buổi chiều yên tĩnh, Irene vừa ru cho các con ngủ xong nên lại muốn đến thư viện trong thành cổ để tìm kiếm lại những cuốn sách cũ để đọc. Không gian quá đỗi lặng im đến nỗi Irene còn tưởng rằng mọi người đều đã biến mất.

Trong thư viện, những chồng sách dày và cao chạm đến mái nhà, tủ sách tựa như một người khổng lồ đang giữ gìn những cuốn sách từ rất lâu rồi. Vô tình, Irene lại lấy được một cuốn sách rơi ra hai nửa đoạn thân gỗ được chạm khắc cầu kì, và rồi cô nhận ra, những kí ức năm xưa tràn về giây phút khi mà cô vẫn còn là những người học sinh trong trường.

Irene cầm hai đoạn đũa phép trên tay, nhẹ nhàng dùng phép thuật gắn nó lại. Thực ra làm vậy cũng chẳng có tác dụng gì vì dù sao nó cũng chẳng thể sử dụng nữa, khả năng điều khiển ma thuật của Irene hiện tại còn kinh khủng hơn xưa.

Nhưng thật kì lạ, hai đoạn đũa phép gãy đôi vừa được gắn lại khiến Irene đột nhiên run lên. Sau đó, cảnh tượng một vùng nước lênh láng đất trời xuất hiện trước mắt Irene.

Dường như đó là một vùng biển, cùng với một tín hiệu khiến Irene không thể làm đứng yên được. Vì thế, một cách thật vô thức, Irene đâm xuyên cánh tay qua khối không gian xa lạ trước mắt.

Và sau đó… Irene ngập ngụa trong nước.

Một trải nghiệm đáng nhớ đời khi lần đầu mất kiểm soát mà thiếu chút nữa đuối nước. Không lâu sau đó thì Irene mới ổn định lại tinh thần mà bắt đầu đóng băng vùng nước dưới chân mình và quan sát xung quanh.

Đúng thật là biển rồi, nhưng ở thế giới nào thì không biết.

Một vùng biển thiếu vắng bóng người, thứ duy nhất mà Irene có thể nhìn thấy được tới hiện tại chỉ có nước và nước. Nhưng kì lạ thay, một mùi máu nồng nặc xộc vào mũi Irene khiến cô cau chặt mày. Một lượng máu rất lớn, vô cùng lớn đến mức nó xuất phát ở một nơi rất xa mà Irene vẫn có thể ngửi thấy.

Irene cẩn trọng đi theo hương máu bay đến, cuối cùng lại phát hiện ra một chiếc máy bay bị nổ làm chết rất nhiều người. Đồng tử đỏ lướt qua từng cái xác, một cái xác bị nổ đến không còn thấy được rõ mặt mũi, một người mẹ ôm chặt lấy đứa con và cả hai bị thêu rụi hết nửa người. Một chiếc máy bay phát nổ trên bầu trời thì chắc có cách nào để cứu được cả.

Giây phút Irene sắp bỏ đi thì đột nhiên một mái đầu bạch kim đập vào mắt cô. Một thứ màu sắc rất quen thuộc tới nỗi chỉ cần nhìn lướt qua một chút thôi thì Irene cũng đã đoán được là ai.

[HP-Twilight] SnowNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ