Chương 58: Vô tâm, vô tình

300 29 18
                                    

Thiên Mị hắt tay Hoắc Kiến Quân ra khỏi sườn mặt của nàng, nâng bước ngồi xuống ghế, tự rót cho mình ly trà "Ngươi phát điên cái gì? ta cảm thấy thái độ của ngươi hôm nay thật sự rất kỳ quái!" Dù tức giận chuyện gì cũng không cần phải tức đến mức đó, ánh mắt như muốn giết người vậy, làm ta hảo sợ nga.

Trên khuôn mặt tuấn mỹ của vị vương gia nào đó hiện lên nụ cười vô cùng chói mắt, nhưng những ai hiểu rõ tính cách của hắn đều biết rằng đây là điềm báo hắn đang tức giận"Vi phu phát điên cái gì chính nàng không biết sao?"

"Ngươi phát điên cái gì, ta như thế nào biết"Ánh mắt Thiên Mị hơi nheo, dữ dằn nhìn hắn

Ta cũng không phải con giun trong bụng ngươi, biết cái gì mà biết.

"Hôm nay nàng đi đâu?" Hoắc Kiến Quân tròng mắt ám quang, không để ý lời Thiên Mị nói mà hỏi lại

Thiên Mị lườm hắn một cái, nói: "Ta đi đâu thì liên quan gì đến ngươi?"

Quản rộng như vậy à.

Hoắc Kiến Quân chợt cảm thấy máu xông lên cổ, suýt nữa phun ra ngoài! Cố gắng lắm mới kiềm chế được lửa giận trong lòng"Nàng là đi thăm Minh Hàn phải không?".

Câu nói này không phải là hỏi mà là khẳng định khiến Thiên Mị khựng lại một chút, quay đầu nhìn hắn: "Thì làm sao?"

Giọng điệu rất bình tĩnh của Thiên Mị khiến Hoắc Kiến Quân trong đầu hỗn loạn suy nghĩ, tại sao Thiên Mị lại đến gặp Minh Hàn? tại sao nàng lại không từ chối Minh Hàn? tại sao khi hắn hỏi đến, nàng lại như không muốn nói rõ với hắn? tại sao ngay cả một câu giải thích nàng đều không hội nói với hắn?...tại sao?

Càng nghĩ, cảm giác bi thương trong lòng hắn càng sâu hơn, vô số âm thanh gào thét trong tim hắn, nàng không thích ngươi, người nàng thích là Minh Hàn, từ đầu tới cuối nàng đều không cần ngươi ... Âm thanh này khiến cho hắn mấy lần suýt phát điên lên!

Đôi mắt lục sắc của Hoắc Kiến Quân như giấu tia sáng điên cuồng, giọng nói có chút khàn khàn "Thiên Mị, có phải...nàng thích Minh Hàn không? "

Nghe vậy Thiên Mị nhất thời có chút ngẩn ra, sau đó lên tiếng ngắt đứt cơn giận đang định bùng phát của Hoắc Kiến Quân "Không...mà chuyện ta thích ai thì lại liên quan gì đến ngươi, ngươi bày ra vẻ mặt tức giận như thế để làm gì" Bệnh thần kinh.

Chợt cảm thấy mình còn oan hơn Đậu Nga, xui xẻo hơn cả Bạch Mao Nữ!
Cái gì mà thích với không thích Minh Hàn chứ?

Đừng ỷ mình có bệnh mà muốn nói gì thì nói

Tiếng nói lạnh nhạt của Thiên Mị hòa vào tiếng mưa rơi tí tách vang lên bên tai, tim Hoắc Kiến Quân không khỏi nhói lên từng đợt, hắn đi đến trước mặt Thiên Mị ngồi xuống, dùng ngón tay trắng thon dài nhẹ nhàng chạm vào má nàng, ôn nhu mà u buồn nhìn vào mắt nàng, hắn nói từng chữ một vô cùng chân thật: "Nàng không biết hay thật sự cố tình không biết tâm tư của ta, là vì ta chưa đủ thành ý sao? Vậy...ta móc tim ra cho nàng nhìn, được không?"

Mấy lời này khiến khóe môi Thiên Mị hơi cứng lại ,trong chớp mắt quên cả đẩy tay Hoắc Kiến Quân ra, đôi mắt hổ phách lạnh nhạt cũng hiện lên tia bối rối, nhưng rồi nhanh chóng bình tĩnh lại, muốn nói gì đó nhưng lại không biết phải nói gì

Chiến Thần Nàng Chớ Trốn [NP]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ