Chap 26: Sơ Tâm Đã Không Còn Nữa

870 93 2
                                    

Lệ Sa đến Hàn Lâm Viện ba ngày thì Thái Anh cũng đã ba ngày liên tiếp đến đón nàng. Nhưng hôm nay Lệ Sa có chút bất đồng, Thái Anh có thể rõ ràng cảm giác được nàng thay đổi, thần thái hào hứng chỉ là bề ngoài, chân chính bất đồng chính là thái độ của nàng.

Dường như bỗng nhiên, vách ngăn vô hình giữa hai người liền biến mất, khiến cho nàng cảm thấy chỉ cần giơ tay liền có thể với tới người trước mắt...

Đối với điều này, Thái Anh tất nhiên là vui mừng. Nàng đã sớm phát hiện người trong lòng vô cùng phòng bị, vô luận chính mình biểu đạt tâm ý như thế nào thì đối phương đều có bản lĩnh giả vờ không nhìn thấy hoặc là không hiểu. Cái này làm cho Thái Anh có chút thất bại, thậm chí nghĩ tới phải đợi sau khi hai người thành thân lại nghĩ cách kéo gần khoảng cách bồi dưỡng cảm tình. Nhưng nếu hiện tại có thể thay đổi, có thể trước đó mà lưỡng tình tương duyệt, chẳng phải lại càng tốt?

Quãng đời còn lại thì hữu hạn, mỗi một ngày còn có thể yêu nhau đều đáng giá quý trọng!

Hôm nay Thái Anh thực vui vẻ, nhưng sau khi vui vẻ thì đương nhiên nàng cũng sẽ để ý đến sự thay đổi đột nhiên của Lệ Sa. Vì thế sau khi tạm biệt liền lệnh người đi tra xét, kết quả là ngoại trừ chuyện đầu độc hôm qua ở Lạp phủ thì cũng không có mặt khác ngoài ý muốn phát sinh.

Sẽ là bởi vì chuyện đầu độc ngày hôm qua sao? Sẽ không. Bởi vì tối hôm qua các nàng cũng đã gặp mặt, khi đó mặt ngoài Lệ Sa rất bình tĩnh nhưng kỳ thật tâm sự nặng nề. Tất cả Thái Anh đều xem ở trong mắt, so với biểu hiện của đối phương hôm nay, quả thật khác nhau như trời với đất.

Cho nên ngày này một đêm đã lại xảy ra chuyện gì? Thái Anh nghĩ trăm lần cũng không ra, lại một lần nữa lật xem tin tức ám vệ đưa tới, rồi sau đó phát hiện một cái chi tiết nhỏ. Hôm nay khi nghỉ trưa, Lệ Sa đã từng đến một cửa hàng hương liệu trên phố Trường Khánh, mua nhiều vô số bao hương liệu trở về. Tuy nhiên, nàng mua đều là chút đồ vật bình thường, cũng không thu hút.

Phú quý nhân gia đều có thói quen huân hương, Lệ Sa cũng có, trên người nàng luôn hiện hữu hương hoa mai vừa nhẹ vừa thoải mái thanh tân, rất là dễ ngửi.

Thái Anh rất thích khí tức trên người Lệ Sa, nhưng hương liệu loại đồ vật này, yêu cầu Lệ Sa tự mình đi mua sao?

Đương nhiên không cần! Giang Nam Lạp gia nhìn bề ngoài có vẻ kín đáo, nhưng kỳ thật lại rất giàu có. Ở địa phương tấc đất tấc vàng như kinh thành, Tề bá nói mua tòa nhà liền mua tòa nhà, thậm chí là một đại trạch bốn cửa vào, trong phủ càng là hộ vệ thành đàn, người hầu đầy viện.

Dưới tình huống như vậy, Lệ Sa muốn dùng huân hương gì sẽ tự có người hầu chuẩn bị, cũng không ai sẽ khắt khe vấn đề này với nàng. Vì thế, nàng đặc biệt đi mua hương liệu liền có vẻ có chút không giống bình thường...

Ban đêm, Lệ Sa sớm cho lui trong viện nha hoàn tôi tớ, đóng cửa với cửa sổ liền bắt đầu hợp hương.

Lệ Sa chẳng mấy chốc sinh hoạt vô ưu, ngoại trừ đọc sách học nghệ ở ngoài cũng không cần nhọc lòng mặt khác, cho nên ngày tháng trôi qua thật sự là thanh nhàn. Vì thế dần dần nàng liền bồi dưỡng không ít thú vui dùng để giết thời gian. Đánh đàn vẽ tranh đều là tầm thường, khắc chương ủ rượu cũng không gì hiếm lạ, nếu nói chuyện mà nàng có thiên phú nhất ngoại trừ đọc sách thì đó chính là hợp hương.

[ LiChaeng ] Công Chúa Của Ta Trọng SinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ