Chap 54: Thay Đổi Bất Ngờ

668 68 2
                                    

Giáo trường tỷ thí chợt xảy ra biến cố như vậy, tất nhiên là đành phải kết thúc. Tuy Thái Tử khống chế được toàn cục, nhưng cũng không thể trở tay kịp. Không nói đến Tạ Hoằng Nghị được sứ thần Vinh Quốc hộ tống chữa thương, con ngựa đột nhiên nổi điên hiển nhiên càng là mấu chốt.

Lệ Sa cũng được triệu để hỏi mấy lời, ngựa của nàng không có vấn đề, mà thậm chí con ngựa mà Tạ Hoằng Nghị cưỡi cũng không có dấu hiệu gì sẽ nổi điển. Bởi vì nguyên nhân như thế, toàn bộ sự việc xem ra đều tràn ngập mưu tính.

Sắc mặt của Thái Tử không tốt, không tra được điều gì, chỉ có thể vẫy tay đuổi người đi.

Hôm nay, Thái Anh bị kinh sợ không nhỏ, rất muốn để Lệ Sa lưu lại, nhưng mà trong tình hình hiện tại thì làm sao có thể lưu người ở lại đây? Nàng cũng không muốn gây thêm rắc rối cho Thái Tử vào lúc này, vậy nên chỉ có thể tiễn người đi, đồng thời luôn mãi dặn dò nàng ấy đi đường cẩn thận.

Lệ Sa biết nàng lo lắng, vì thế ngoan ngoãn đáp ứng, chỉ là khi ra cung vẫn không khỏi có chút hoảng hốt.

Nhắm mắt lại, dường như nàng vẫn có thể nhìn thấy máu tươi thấm đầy đất. Lệ Sa đầy bụng tâm sự đi về Đại Lý Tự, chỉ là đi được nửa đường, không biết nàng nghĩ tới cái gì, bỗng nhiên lại thay đổi bước chân, đi thẳng về hướng Lạp phủ.

Chủ nhân duy nhất dọn đến nha thự tạm cư, nhưng đối với Lạp phủ mà nói, tựa hồ cũng không có nhiều ảnh hưởng.

Tòa phủ đệ to lớn vẫn như mọi ngày, người hầu trong phủ nhìn thấy Lệ Sa đột nhiên trở về, cũng chưa từng lộ ra biểu cảm kinh ngạc, vui sướng hay thậm chí là cảm xúc khác. Bọn họ vẫn hành lễ vấn an nàng như thường lệ, tựa như nàng chưa hề rời khỏi đây.

Lệ Sa cũng không có tâm tư để ý tới người khác, nàng tự mình đi tìm Tề bá, đi thẳng vào vấn đề, hỏi một câu: "Hôm nay ở giáo trường tỷ thí xảy ra chuyện, ngựa của Tạ Hoằng Nghị bị kinh động làm cho hắn ngã nhào xuống."

Lời này quá mức đột ngột, nửa phần dẫn dắt cũng không có. Tuy là tâm tính Tề bá trầm ổn, nhưng chợt nghe được tin tức này cũng không tránh khỏi bộc lộ một chút cảm xúc. Có kinh ngạc, có mờ mịt, lại vừa trầm ngâm. Thế nhưng hắn cũng không có sầu lo hay sợ hãi như Lệ Sa đã nghĩ, cũng không chứng thực được những gì nàng đã hoài nghi.

Tề bá không có làm, hắn cũng không có đến nhờ cậy Tạ Hoằng Nghị...

Đây là phán đoán Lệ Sa đưa ra trong nháy mắt, tuy rằng suy đoán này kết luận quá mức vội vàng, nhưng cũng không biết vì sao nàng lại tin tưởng. Nhưng tin tưởng nhiều thì lại càng nghi hoặc, vừa không phải Tề bá làm, nhìn dáng vẻ Thái Tử cũng không phải là người cố ý phá hư cục diện, chẳng lẽ còn có một khác cỗ thế lực khác nhúng tay vào?

Tề bá lúc này cũng bình tĩnh, hắn nhưng thật ra không thèm để ý đến Lệ Sa đang muốn thử hắn, thậm chí không e dè mà hỏi: "Người hiện tại như thế nào?"

Lệ Sa thu lại suy nghĩ, mày không tự giác nhăn lại: "Chân bị ngựa điên dẫm lên... Có lẽ là không tốt lắm."

Một câu "Có lẽ là không tốt lắm" đúng là quá hàm súc, thật ra lúc Lệ Sa nhìn thấy cái chân bị thương của Tạ Hoằng Nghị thì đã hiểu được, chân hắn hoàn toàn bị ngựa điên dẫm nát. Khác với vết thương lúc trước của Lạp Khải Thành, thương thế như vậy căn bản không có khả năng hồi phục lại như cũ. Tiểu thiếu niên cũng chỉ mới 13-14 tuổi, còn có tương lai chờ đợi ở phía trước, hiện giờ sợ là không đứng lên nổi.

[ LiChaeng ] Công Chúa Của Ta Trọng SinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ