Tháng Tư kết thúc, mọi người sẵn sàng nghênh đón kỳ nghỉ nhỏ 1/5, thời tiết ngày càng nóng, cách ngày lập hạ đã không xa.
Ngày hè đang nhanh chóng đến với họ.
Tạ Chân nhớ thương kỳ nghỉ này đã lâu, lần cắm trại trước xảy ra tai nạn nên họ còn chưa được chơi thỏa thích, cậu liền thương lượng với hai người Lâm Nhiên, kỳ nghỉ này họ có thể tìm một hòn đảo để cắm trại.
Lâm Nhiên nhớ tới lần trước họ đi xem《 Hoang đảo tế》, nhóc con Lâm Yên Yên hình như rất có hứng thú với đảo, anh nghĩ nghĩ xong liền đồng ý.
Nhóc con kia đã buồn rầu ở nhà mấy tháng nay, cũng nên ra ngoài đi dạo thôi.
Thấy Lâm Nhiên đã đáp ứng, Tạ Chân và Hà Mặc lập tức tìm người sắp xếp.
Lúc Hà Mặc đi gọi điện thoại, Tạ Chân len lén liếc Lâm Nhiên một cái.
Lâm Nhiên đang ngồi trên đất mân mê chiếc xe bảo bối, Tạ Chân ho nhẹ một tiếng, làm bộ trong lúc lơ đãng hỏi: "Nhiên ca, anh xem 1/5 tiên nữ ở nhà có làm gì đâu nhỉ? Không ấy gọi cậu ấy đi chơi cùng đi."
Động tác trên tay Lâm Nhiên không ngừng, anh cũng không quay đầu lại chỉ đáp: "Cô ấy không có thời gian."
Lúc còn ở phòng tự học, Tống Thi Mạn đã đắc ý dào dạt khoe khoang là sẽ tới Thịnh Khai ở cùng với Thịnh Thanh Khê vào dịp lễ này, bốn người họ đều biết thân thế của Thịnh Thanh Khê, nên khi nói chuyện cũng không có gì cố kỵ.
Có lẽ hai cô phải để ý đến những bạn nhỏ trong viện phúc lợi nữa.
Tạ Chân thấy Lâm Nhiên nói vậy liền ném cái ý tưởng này ra sau đầu. Nghĩ cũng phải, tiên nữ hẳn là thuộc về trường phái sẽ xử trảm hết đống bài tập lễ trước tiên.
Thời giờ đâu ra mà đi chơi với họ chứ.
Bởi vì mọi người đều đang nghỉ, nên trường đua Quang Niên rất náo nhiệt.
Còn có người không mời mà đến lên tầng hai tìm Lâm Nhiên.
Tống Hành Ngu xách theo một túi lên tìm Lâm Nhiên, rõ ràng là người đứng đầu một câu lạc bộ, vậy mà ăn mặc trước sau đều tùy tâm sở dục.
Áo hoodie màu xám đơn giản cùng quần vải màu đen, bên dưới đi một đôi giày thể thao.
Tống Hành Ngu thấy Lâm Nhiên đang bận nên cũng không lên tiếng gọi.
Tạ Chân giơ tay chào hỏi: "Tống ca."
Tống Hành Ngu ôn hòa cong khóe môi, "A Chân."
Tống Hành Ngu chưa tốt nghiệp cấp ba đã bỏ học, từ cấp hai đã bắt đầu chơi xe, không sai biệt lắm với tuổi Lâm Nhiên hiện giờ.
Đến giờ là đã gần mười năm, Tống Hành Ngu lớn hơn Lâm Nhiên 4 tuổi, lúc này nhìn Lâm Nhiên như thấy bản thân khi xưa. Bởi vậy anh ấy đối với Lâm Nhiên, nhiều hơn chút kiên nhẫn so với người khác.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] Lão đại tôi yêu thầm cũng trọng sinh - Nhất Chỉ Điềm Thỏ
RandomTên khác: Đốt cháy tôi Tác giả: Nhất Chỉ Điềm Thỏ Số chương: 67 chính văn + 7PN Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, ngọt, song trọng sinh, vườn trường.