ʚ42ɞ

690 65 0
                                    

"Mẹ vẫn đang suy nghĩ. Lee thị có một vài hợp đồng với dự án đang chờ bên mình xét duyệt. Hôn ước này cũng chỉ vì thế thôi. Nhưng suy cho cùng thì nó vẫn có lợi thế cho Park thị. Tân chủ tịch, con thấy thế nào?" Mẹ hỏi ý kiến của chị.

Chuyện ảnh hưởng trực tiếp tới tương lai của em, mẹ không hỏi em mà mẹ lại hỏi Chaeyoung. Hơn nữa chuyện mà Park phu nhân đề cập lại là lợi nhuận của tập đoàn, là hợp đồng, là dự án, vốn dĩ không đặt cảm xúc của con trai bà lên trước.

"Chuyện này là hôn ước của Jimin, mẹ phải hỏi em chứ. Khi em đồng ý thì chúng ta hãy nhắc tới lợi nhuận." Chaeyoung bày tỏ cảm xúc khó chịu, chị nhìn được ra ngay tính thực dụng của mẹ trong câu nói.

"Ừm. Jimin, con nghĩ thế nào?" Cuối cùng thì mẹ cũng gọi tên em.

"Con không đồng ý!" Em trả lời ngắn gọn, xúc tích, trả lời nhanh như chỉ chờ để được làm vậy.

"Lí do?" Mẹ em khẽ nhíu mày nhìn con trai qua tấm gương chiếu hậu, phút chốc nào đó bà đã mong con trai thuận theo ý của mình.

"Con không thích Yumi, không thể lấy cậu ấy, cũng không muốn sống chung." Em phủ định ba lần, là muốn nhẫn mạnh cho mẹ thấy thái độ của mình.

"Tình cảm có thể bù đắp, rất nhiều người cưới trước yêu sau." Mẹ em vốn dĩ là không định lung lay ý định đồng ý, nhưng bằng một thế lực nào đó mà bà lại yêu cầu từ Hong Hyeju - Lee phu nhân thời gian suy nghĩ.

"Làm sao có thể bù đắp khi người con yêu là người khác chứ không phải cô ta hả mẹ?" Jimin gắng bình tĩnh để đối phó với dáng vẻ thản nhiên kia của mẹ. Bà như đã sắp xếp số phận an bài rồi vậy.

"Con thích người khác rồi? Là ai? Tiểu thư của công ty nào?" Suy cho cùng thì mẹ em cũng chỉ quan tâm tới địa vị và danh vọng của người ta. Sao mẹ em không hỏi người đó là người như thế nào? Tính cách ra sao?

"Sau khi thi đại học con sẽ nói cho mẹ biết. Còn chuyện của Lee Yumi, con không đồng ý, mẹ đồng ý thì đi mà lấy cô ta!"

Park phu nhân không hài lòng quay lại nhìn em từ ghế phụ ô tô. Jimin hướng đôi mắt quả quyết đáp lại mẹ, rồi lại hướng ra nhìn những khu biệt thự diễm lệ quen thuộc, em biết là sắp về đến nhà.

Ngay khi chiếc xe dừng chuyển động, Jimin lập tức rời khỏi và đóng cửa cái rầm. Em nhớ hắn quá rồi, hôm nay dài bao nhiêu tiếng mà em nhớ hắn như cả một thế kỉ không được nghe giọng. Park Jimin lướt nhanh qua phòng khách, nhìn đồng hồ đã chuẩn bị điểm 12 giờ đêm, bước chân của em lại càng thêm gấp gáp.

Em bỏ qua bước lắp phụ kiện và đeo bao tay, mau mau chóng chóng vào game. Jimin thở phào khi thấy hắn vẫn đang trong trận, em vào chế độ quan sát hắn. Thần Hộ Mệnh của em đang chơi solo squad, không bật ghép ngẫu nhiên, chỉ có một mình hắn đấu với cả bản đồ.

Không hiểu vì sao mà cổ họng em nghẹn lại, hơi thở không thể đều, tất cả những chuyện em gặp phải đều là ngăn em tới với hắn, chỉ khác là gián tiếp hay trực tiếp.

Em muốn nghe giọng của hắn, em muốn gửi lịch đấu cho hắn nhưng lại ngập ngừng. Nếu hắn nhận được lịch đấu của em thì sẽ lập tức thoát ra, nhưng trận này hắn đang bắn rất bay, số mạng giết được khá nhiều và cặp súng hắn đang sở hữu cũng rất ngon nữa. Hắn mà thoát ra thì trận này rất phí.

ღYoonminღ   Chuyện tình qua gameNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ