Chương 49

292 52 1
                                    

Có hai bóng người trên đỉnh tháp Tokyo, kì lạ là dòng người ở dưới không ai để ý đến. Chính xác hơn là không ai phát hiện ra.

"Vậy đây là thế giới nhân loại hiện tại sao?"

"Đúng vậy đó, thấy sao nào, khác hoàn toàn với lần trước ngươi đến phải không?"

"Ừ, ở quỷ giới thì mới qua mấy năm còn ở nhân giới chắc phải trăm năm rồi"

"Được rồi, lần này ta dẫn ngươi đến không phải để xem sự phát triển của nhân loại"

"Mày biết 'thứ' đó ở đâu sao?" Nhớ đến mục đích của mình liền hỏi.

"Ừ, đi theo ta"

Ngay lập tức hai bóng hình cùng biến mất.

Tại nhà Takemichi, cậu đang hưởng thụ thời gian tối của mình. Nằm dài trên giường đọc truyện, nhìn qua quyển sách tràn đầy tri thức kia cậu thở dài. "Được rồi, về tâm lí con người thì mình chịu thôi, mấy cái kia còn thuộc được chứ lĩnh vực này phải có tài mới học được"

Nói ra thì dễ nghe lắm nhưng bản thân cậu biết, cậu đây là đang cho mình bậc thang để leo xuống.

Nhìn quyển truyện trong tay của mình, Takemichi cười vui vẻ, "Ồ, đến đoạn triệu hồi quỷ vương"

Vừa dứt lời xong thì trong phòng Takemichi xuất hiện hai luồng ánh sáng. Ánh sáng tan đi thì hai người xuất hiện.

Takemichi ngạc nhiên đến mức há to miệng, nhìn giữa phòng của mình rồi nhìn vào trang truyện. 'Đây là dấu hiệu của việc đọc truyện quá nhiều ư? Hoa mắt?'

"Chào nhóc, lâu rồi mới gặp, không nhớ ra ta à?" Một người tóc dài hơn tiến đến cười chào Takemichi như kiểu đã quen lâu lắm rồi vậy.

Takemichi đánh giá người trước mặt, người này có mái tóc đen dài, mắt vàng hiếm thấy, tai dài và nhọn, ngũ quan dễ nhìn. Với cậu người này thật xa lạ, dù lục tung cả trí nhớ lên cậu cũng không biết người này là ai nhưng cái giọng nói này...

"..Chúng ta đã từng gặp nhau à?"

"Vậy là nhóc không nhớ sao? Nhóc làm ta đau lòng quá đấy."

"À, lần trước gặp nhóc là ta mặc áo choàng, không nhớ cũng là chuyện bình thường"

'Áo choàng sao? Nếu là áo choàng..."

Nhớ ra được đó là ai Takemichi tức khắc đứng bật dậy vào thế chuẩn bị tấn công, cảnh giác nhìn đối phương.

"Hehe, nhóc nghĩ nhóc đánh lại được ta à, chưa tỉnh hả"

Người tóc bạc ngắn đứng im lặng nãy giờ cũng lên tiếng "Không biết tự lượng sức mình" giọng nói tràn đầy sự khinh miệt.

"Được rồi mà, nhóc cứ bình tĩnh đã, chả phải nhóc đã nợ ta một mạng sao?"

Nhìn phản ứng của Takemichi, tên quỷ tóc dài biết cậu không biết chuyện đó. Gã ung dung kéo ghế ở bàn học cậu ra giữa phòng ngồi đối diện với cậu.

"Hình như người đó tên là Shinichiro thì phải, hắn ta đáng lẽ ra phải chết, có tên trong sổ tử mà lại, vậy mà hắn ta vẫn kéo được nửa cái mạng lại... Haiza nhóc biết vì chuyện đó mà ta phải chịu phạt ba tháng không?"

Dulce Mel Hydria [ALLTAKE]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ