Thái Anh uống rượu, đã từ rất lâu từ khi Trân Ni trở lại. Có thể nói đây là lần đầu tiên Thái Anh uống rượu với tâm trạng tồi tệ nhất. Cảm giác ở trên cao nhìn xuống những cung cấm đầy đèn hoa lệ, lòng thật mong lung. Đêm! Gió lạnh lướt qua mặt, y phục mong manh. Trời gần vào đông thân thể Thái Anh lại không quen chịu thời tiết lạnh, nhưng mà giờ phút này Thái Anh cần để bản thân thanh tĩnh.
Không phải vì câu nói của Miêu Linh mà Thái Anh nghi ngờ Trân Ni. Thái Anh tin tưởng Trân Ni tuyệt đối. Thái Anh luôn bí mật cho người bảo vệ xung quanh Đông Cung, cách đây tám tháng ám vệ báo cáo đúng như những gì Kỳ Di nói. Nhưng do không có thời gian, gặp Thời Nhiệm tướng quân trên triều hắn liền báo cáo vì vậy Thái Anh cũng không để tâm đến chuyện này. (tin tưởng này thà khỏi cần còn hơn 😃)
Hôm nay Miêu Linh nhắc đến, hẳn nàng đã để ý. Không có lửa sẽ không có khói. Cảm giác đau lòng nhất chính là yêu nhau lại không tin tưởng nhau, lại che giấu những điều tưởng chừng đơn giản nhất. Trân Ni xem mình là ai? HẢ?
Một bình rượu bị ném từ trên cao xuống đất, chính là nặng trĩu tâm sự không thể nói cùng ai. Trân Ni đang mang thai, nhất định không thể để nàng suy nghĩ nhiều ảnh hưởng đến hài tử. Dù đứa bé là con của ai, nó đều vô tội.
Một đêm không ngủ, thức đến hừng đông. Đôi mắt có chút rát. Thái Anh lại điên cuồng múa kiếm, xong lại dùng chưởng lực phá hết những tản đá lớn. Giống như đập tan nát hết những đau lòng, những điều không thể nói cùng ai. Sai người bỏ cát vào bao treo ở cây cổ thụ phía sau hậu viện. Tay không mà đánh, đấm, đá điên cuồn không biết trời đất. Đến khi tay sưng đỏ vẫn không ngừng. Nhật Tuệ đành phải lao vào chắn trước bao cát với mong muốn Thái tử có thể dừng lại.
"Thái tử, người có thể bình tĩnh chút không?"
Thái Anh lười phải nói chuyện, chứng cứ thư từ qua lại giữa Trân Ni và Thời Bách sờ sờ ra đó. Thái Anh ép mình không tin cũng không được. Lý trí sắp không chống đỡ nổi rồi. Đành phải điên cuồng mà đánh, muốn quên hết nhưng sao không thể? Chuyện riêng tư, thật không muốn đả thương người khác.
"Chuẩn bị, thượng triều thôi"
"Dạ"
---------
"Kỳ Di, đêm qua Thái tử không trở lại sao?"
"Hồi bẩm Thái tử phi, đêm qua Thái tử có trở lại. Nhưng người ở thư phòng. Sáng nay cùng Nhật Tuệ rời đi thật sớm"
"Ngươi có biết đã xảy ra chuyện gì không?". Trân Ni một tay xoa bụng một tay chống lưng, đi lại vô cùng khó khăn. Thái y dự đoán 1 tháng sau sẽ lâm bồn.
Nhìn Kỳ Di lắc đầu, cắn cắn môi. Trân Ni biết Kỳ Di là không muốn nói, nàng không ép. Nếu muốn, sẽ tự động nói cùng nàng.
Mà những ngày này Thái Anh, sau khi giải quyết xong việc huấn luyện binh mã. Cũng theo thường lệ trở về Đông Cung. Bồi Trân Ni ăn trưa và ăn chiều, vẫn ôn nhu, vẫn nhẹ nhàng như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Nhưng ánh mắt tinh tế của Trân Ni làm sao lại nhìn không ra Thái tử khác trước.
"Thái tử có việc gì muốn nói với ta sao?"
"Đúng. Nàng sắp lâm bồn rồi. Buổi sáng nên đi dạo trong vườn phơi nắng, sẽ tốt cho sức khỏe và lúc sinh"

BẠN ĐANG ĐỌC
《VER》 CHAENNIE - PHÒ MÃ GIA! THỈNH ĐI LỐI NÀY
FanficTác giả: @GiangHuynh269 Cover: @Balixu Thể Loại: BHTT; Cổ Đại; Xuyên Không; Cung Đình; Triều đại không có thật; Mặn ngọt đều có....... MÁU CHÓ😁 Năm đó Phác Thái Anh bị bạn gái phụ tình. Rơi vào buồn bã. Lang thang trong đêm mưa gió bão bùn. Mặc m...