Rốt cuộc kì thi đánh giá của Han Yujin đã đến.
Nhìn cậu em trai mang khuôn mặt bình thản trước mặt đang chậm rãi ăn phần cơm sáng mà mắt cứ không ngừng chớp chớp liên hồi, Chương Hạo thấy buồn cười, đẩy ly sữa tươi trước mặt mình sang cho cậu "Uống để lấy tinh thần này." Tốt nhất là đừng căng thẳng quá.
Han Yujin không từ chối, nhìn cốc sữa lại nhìn anh, cầm lên tu một hơi cạn sạch. Cậu lấy khăn giấy lau miệng "Em đã ăn xong."
Chương Hạo buồn cười, ăn xong còn báo cáo anh một tiếng? "Tốt, cứ bình tĩnh làm, anh tin là em sẽ qua được thôi."
Chương Hạo không ôm hy vọng Han Yujin sẽ đạt được điểm cao, chỉ cần cậu làm bài cẩn thận đủ để qua môn là đủ, chí ít thì đừng bị đội sổ rồi phải học bổ túc lại từ đầu, lỡ làng giải thi đấu thì chính cậu cũng không còn tâm trạng học tập nữa.
Nhưng để đến cuối tuần, cầm trên tay tờ kết quả mà cậu đưa, miệng cậu tủm tỉm nhìn anh, Chương Hạo đúng là không dám tin vào mắt mình.
Điểm số của cậu khá là tốt đấy chứ!
Ban đầu anh còn nghĩ chỉ được điểm trung bình là đã khá rồi nhưng ngạc nhiên là cậu lại được điểm khá, điểm số này thực sự rất không phù hợp với một người từng bị chủ nhiệm điểm danh vì học lực kém. Anh hơi nghi ngờ, gặng hỏi cậu "Em tự làm thật à?"
Han Yujin gật gật đầu.
"Thật không?"
"Thật mà."
Chương Hạo im lặng không hỏi nữa. Han Yujin thấy thế liền thở dài đáp "Gyuvin cho em xem."
"Nhóc Gyuvin làm tốt đến vậy à?" Chương Hạo hơi bất ngờ, vừa nhìn điểm số trên giấy của Han Yujin vừa bật cười.
Thấy anh trai khen bạn học mình, cậu ngay lập tức lên tiếng "Cậu ta ngồi cạnh lớp trưởng."
Nghe thấy cậu nói vậy, Chương Hạo lại càng thấy buồn cười, cảm giác cậu em mình lúc thích hơn thua với người ta dường như cũng có gì đó rất đáng yêu thì phải.
Dạo gần đây anh đã rảnh rỗi hơn vì đã không cần dạy học Han Yujin nữa. Cậu em của anh sắp thi đấu, dành phần lớn thời gian cho việc tập luyện, về đến nhà là mệt lử cả người, đến đứng dậy đi tắm cũng không thiết tha nữa. Những lúc như thế, Chương Hạo sẽ lại vận dụng đống cơ bắp ít ỏi của mình để kéo cậu vào phòng tắm. Dĩ nhiên, kéo vào rồi sẽ mặc kệ cậu trong đó cho cậu tự sinh tự diệt.
Tần suất Park Gunwook nhắn tin đến cho anh đã giảm hơn trước đáng kể, nhưng vẫn đều đặn ngày vài tin, hầu hết đều là than việc mình không có thời gian vì việc học trên lớp, thật sự rất nhớ anh mà không thể gặp mặt. Chương Hạo bày tỏ sự đồng cảm sâu sắc nhưng lời nói ra vẫn là những lời an ủi khá vô vị. Ở một góc độ nào đó, anh vẫn chưa muốn bước đến một mối quan hệ quá mức thân thiết, khi mà bản thân vẫn chưa thực sự chắc chắn về một nhân vật nào trong thế giới này.
Và có một điều anh không ngờ đến chính là, Chương Hạo gặp Thẩm Tuyền Duệ nhanh hơn anh nghĩ. Không phải gặp vào một tình huống bình thường mà nó còn khá trớ trêu.
BẠN ĐANG ĐỌC
(ALL - ZHANGHAO) PHƯƠNG PHÁP TỰ CỨU CHÍNH MÌNH
FanficTác giả: Chloe (chloeseeu) Thân là một cậu sinh viên 3 tốt, lấy drama làm ánh mặt trời, kiểm duyệt viên Chương Hạo cứ như vậy cố ý bị rủa cho xuyên vào một cốt truyện game otome. Chương Hạo vô cùng phiền não, được rồi, xuyên thì xuyên, nhưng thân p...