25. Kịch

447 43 5
                                    

Trong căn phòng riêng với chiếc máy tính đang sáng màn hình cùng vô số giấy tờ trải dài khắp bàn chỉ có một ly trà đã sớm nguội lạnh. Triệu Kỳ Vân chăm chú nhìn bản báo cáo mà không để ý đến giờ giấc cùng phía bên ngoài sớm đã vơi đi rất nhiều người.

- Kỳ Vân, tới giờ ăn trưa rồi. Ngưng làm việc đi em.

Ngọc Yên đến vỗ vai cô, giọng nói lôi kéo cô cùng đi ăn trưa với mình.

Ngọc Yên khá nể phục cô khi vừa tiếp nhận vị trí trợ lý chủ tịch không lâu mà cô có thể xử lý toàn vẹn xuất sắc hồ sơ giấy tờ còn có rất nhiều ý tưởng trong khâu thiết kế. Chỉ mấy ngày thôi mà đã được các nhân viên kì cựu công nhận tài năng và đề bạt lên hẳn trưởng phòng nhưng chủ tịch cũng đã chỉ định cô làm trợ lý nên không ai phản đối cả.

Triệu Kỳ Vân chính là quái vật rồi, chỉ thực tập sinh thôi mà năng lực còn cao hơn nhiều nhân viên kì cựu nữa.

Một người vừa có tài vừa có sắc bảo sao mấy anh trong công ty không đổ đốn trước cô nàng chứ. Nhưng khổ nỗi cô cứng như thép đến hot boy công ty cũng chả đả động được gì Triệu Kỳ Vân.

Không biết là do đầu em ấy có sạn hay đang thương thầm ai đó nữa. Nhiều lúc Ngọc Yên dò hỏi đủ đường để biết thêm thông tin từ Triệu Kỳ Vân nhưng không vẫn hoàn không.

Ngược lại Ngọc Yên còn bị cô dẫn dắt khai luôn người mà bản thân Ngọc Yên đang crush.

Ghê gớm, quá ghê gớm.

Triệu Kỳ Vân cười cười như biết tỏng ý đồ xấu xa của Ngọc Yên. Chả là mỗi khi cô xuất hiện ở phòng ăn thì lập tức sẽ được các đồng nghiệp nam bao ăn. Ngọc Yên biết điểm đó nên tới giờ trưa luôn bám theo cô để hưởng ké phong quang.

- Chị đi trước đi, em cần nộp bản báo cáo cho chủ tịch.

Cô đứng dậy đẩy Ngọc Yên đi trước, bản thân cũng chuẩn bị giấy tờ rời đi.

- Thôi được, vậy chị đi đây.

Ngọc Yên tiếc nuối biểu cảm hờn dỗi rời đi. Triệu Kỳ Vân chỉ cười qua loa xem như dỗ dành Ngọc Yên. Bụng cũng đã biểu tình nhưng không thể nào làm việc cho có lệ nên cô đành phải nhịn cơn đói mà đến văn phòng của hắn.

Gõ cửa vài cái, khi nhận được sự đồng ý cô liền tiến vào.

Trong căn phòng làm việc nay gây cho cô chút ngạc nhiên. Hắn vậy mà đang ngồi bắt chéo chân ở sopha suy nghĩ mông lung về điều gì đó. Gương mặt gây cho người khác cảm giác nhớ nhung vậy mà nay lại có lấy điểm buồn rầu không hợp với vị chủ tịch thương trường. Đôi mắt lam bảo vẫn vô định nhìn phía trước.

Triệu Kỳ Vân không để tâm đến hắn quá nhiều. Cô đặt bản báo cáo lên bàn, không nói gì mà định lặng lẽ rời đi.

- Em đi với tôi đến đây một lát.

Giọng nói trầm ấm ôn hòa pha chút dịu dàng phát lên. Hắn đứng dậy nở nụ cười nhẹ với cô. Gương mặt dịu dàng có chút điểm không đúng.

Cô im lặng chỉ lặng lẽ cùng hắn lên xe ra khỏi công ty. Bản thân cũng lười hỏi hắn là đi đâu.

Trong xe hoàn toàn tĩnh lặng cô ngồi ghế phụ chỉ tập trung nhìn phong cảnh bên cửa sổ, đôi mắt tử đằng vẫn giữ cho mình sự tĩnh lặng không có lấy sự dao động. Từ Duật Huân cũng im lặng nhưng bên trong lại hoàn toàn đang kháng cự với nhịp đập trái tim hắn.

(Np, nữ phụ) Hoa Lay Trước GióNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ