Yakuza, Việt hóa là Xã hội đen Nhật Bản. Bọn này đúng là xã hội đen theo như chúng ta nghĩ, nhưng trong nền văn hóa Nhật Bản những năm 90, thì ngoài súng, chúng còn vác theo cả kiếm bên eo. Thật ra bọn chúng nghĩ như thế là ngầu, chứ 90% các trận đấu chúng chỉ dùng súng nả xa xả vào đối phương, chứ ít có thằng dám tuốt kiếm mà chiến đấu đúng nghĩa như một Samurai.
Yakuza có nhiều băng đảng khác nhau, vì dụ như Băng Đầu Hói đã bắt cóc Takasugi Shinsuke, nhưng chúng đều có chung mục đích, đó là lật đổ Shogun. Dĩ nhiên, điều đó là không thể được, giống như việc bạn có bầu trước khi mất tr*nh vậy. Ý tôi là vẫn có, nhưng xác xuất cực kì thấp, và hầu hết mọi người đều không tin việc đó có thể xảy ra.
Văn phòng của Dân làm đủ nghề, Tiệm Vạn Năng, Yorozuya, với sự dẫn dắt của Gintoki Sakata, đề cao tôn chỉ tiền là trên hết, không quá ghét bọn Xã hội đen, cũng không quá ưa bọn Cảnh sát Nhân dân. Chỉ cần không phải việc đi trái với luân thường đạo lý thì họ đều sẽ nhận. Có điều, Shinpachi Shimura, với tư cách là một Samurai, mang trong mình dòng máu gia tộc Shimura đời đời phục vụ cho Shogun và bảo vệ hòa bình nhân loại, không thích việc có liên hệ với đám người tạp nham đó.
Vậy nên, kể cả khi mà một tên Yakuza với cây súng ngắn dắt bên hông quần, trong bộ âu phục Châu Âu lịch lãm bước vào Tiệm, đề xuất một mức thù lao rất ngon nghẻ, thì cậu vẫn không thể vui lòng mà giúp chúng hoàn thành công việc được.
- Vậy công việc các người cần là đi tìm vợ cho Thiếu gia của các người? - Shinpachi dè dặt xác nhận, đôi mắt dán chặt lên khẩu súng kia - Và tiền công là 2 vạn yên?
- Đúng - Tên Yakuza hô một tiếng dõng dạc - Cho mỗi người!
Gintoki choáng váng tưởng đâu mình nghe nhầm. Khỏi phải nói, anh lập tức rối rít đồng ý nhận việc, mặc cho Shinpachi đã rỉ vào tai anh hàng ngàn điều bất lợi nếu như Tiệm vạn năng có dính dáng với Yakuza. Nhưng mà đứng trước sức mạnh của đồng tiền thì dăm ba chuyện đó không là gì cả, Gintoki này lo được hết.
Gã bặm trợn nhận được cái gật đầu của Đầu quắn, đôi lông mày tưởng như sẽ dãn ra, lại càng nhíu sát gần nhau hơn. Gã cúi đầu, hùng hổ nói hai từ cảm ơn. Cái khí chất này còn nghiêm túc và đáng tin hơn lũ Cảnh sát Nhân dân ăn bám thuế dân kia cả trăm lần.
Kagura Yato vừa thức dậy sau khi đã nướng muốn khét bộ chăn ra gối nệm, dụi mắt từ từ đi xuống cầu thang. Tiếng ồn ào làm nó khó chịu, cái bụng đang đói réo ùng ục càng biểu tình dữ dội hơn khi Shinpachi chưa chuẩn bị bất kì món nào.
- Này Shinpachi! - Kagura nhảy phóc xuống khi đến ba bậc cuối cùng, miệng còn bốc đầy mùi đã la oai oái - Bữa sáng của bổn nữ vương đâu?
Vị khách hàng đáng sợ bị tiếng ồn làm giật mình. Như thói quen, gã lập tức đặt tay lên súng, đôi mắt với một vết sẹo cắt dọc từ trên xuống nhìn chòng chọc vào con nhỏ vừa tự xưng là nữ vương kia. Sát khí mà gã tỏa ra làm Shinpachi phải nuốt nước bọt đến ba lần, luống cuống tay chân xông tới đứng trước mặt Kagura, trong khi Gintoki đang trấn tĩnh Khách hàng.
- Đừng có lý do lý trấu cho sự lười biếng của mình, Đồ Mắt Kính!
Kagura không ngần ngại tung Cú Đấm Kim Cương khi nghe Shinpachi lải nhải gì đó bên tai. Cơn đói làm nó phát điên, trút giận lên tất cả mọi người, dù là chính nó là đứa lười biếng nhất. Shinpachi gục ngã ngay dưới đất, tạm thời mất hết nhận thức.

BẠN ĐANG ĐỌC
(Gintama Fanfic) Cuộc Sống Thường Ngày Tại EDO
Hayran KurguVẫn là Yorozuya tại Edo những năm 90. Không Amanto, không người ngoài hành tinh hay vũ trụ gì cả. Chỉ có Gintoki, Kagura, Shinpachi và những rắc rối tùm lum xung quanh.