Chương 39

91 7 0
                                    

Sáng sớm, Hạ An Vũ bị tia nắng ngoài cửa sổ làm tỉnh dậy, cậu nhíu nhíu mày trùm kín chăn muốn ngủ tiếp, lại phát hiện có gì đó không đúng, cả cái giường king size to đùng giờ phút này chỉ còn mỗi mình cậu mặc sức lăn lộn.

"Đông Nhiên?"

Hạ An Vũ mơ màng gọi khẽ, không có tiếng đáp lại, nhưng âm thanh từ ngoài phòng vọng vào khiến cậu hoàn toàn tỉnh ngủ, chậm rãi leo xuống giường rời khỏi phòng.

"Dậy rồi à? Tôi chỉ biết nấu mấy món đơn giản thôi, em ăn đỡ trước đi."

Quý Đông Nhiên nghe tiếng bước chân liền quay về phía sau mỉm cười nhìn cậu. Hạ An Vũ hơi đỏ mặt, chưa bao giờ cậu nhìn thấy hình ảnh này của anh cả. Quý Đông Nhiên đang mặc một chiếc tạp dề màu xanh sẫm, trên tay vẫn còn cầm đôi đũa dính chút lòng trắng, bỏ qua chiếc xe lăn, nếu không nhìn kỹ sẽ chỉ thấy đây là một người đàn ông bình thường đang chăm chú nấu bữa sáng cho người yêu thôi.

"Sao anh không gọi em dậy?"

Hạ An Vũ lăng xăng vội vàng chạy vào bếp đứng cùng anh, trên bàn bếp đã bày sẵn đĩa bánh sandwich được cắt rất đẹp mắt, một tô salad trộn sữa chua, Hạ An Vũ nhìn thấy Quý Đông Nhiên đang chiên trứng cùng xúc xích, cậu tranh lấy đũa trên tay anh bắt đầu trở mặt cho bọn nó.

"Thấy em ngủ ngon như vậy, tôi không nỡ." - Quý Đông Nhiên cười cười đáp - "Với lại tôi cũng luôn muốn làm điều này mà."

"Điều gì ạ?"

Hạ An Vũ ngừng lại động tác nghiêng đầu hỏi anh, Quý Đông Nhiên ngoắc ngoắc tay ý bảo cậu cúi xuống, Hạ An Vũ thật tình nghe theo, đoạn anh thì thầm vào tai cậu nói:

"Hôn ba cái mới nói."

Hạ An Vũ bĩu môi, thầm nghĩ sao người này có thể trẻ con đến thế, nhưng cậu cũng suy nghĩ một chút rồi kì kèo:

"Mắc quá, một cái thôi."

"Hai cái, không thể bớt nữa."

Quý Đông Nhiên kiên quyết ngã giá cuối, Hạ An Vũ không vui mắng hai tiếng "Gian thương", sau đó nhắm mắt nhanh chóng trả hai nụ hôn lên má cho tên gian thương đó.

"Vậy bây giờ anh nói được chưa?"

Quý Đông Nhiên hơi nhướng mày, có vẻ không hài lòng với cái giá qua loa của thư ký nhà mình vừa trả lắm, nhưng nhìn rạng ửng hồng hiện trên nước da trắng trẻo kia anh liền không chấp nhất làm khó người nữa, khóe miệng khẽ cong lên cười nói:

"Đáp án vốn dĩ ở trước mặt em mà. Tôi muốn nấu bữa sáng tình nhân cho người mình yêu."

Sắc hồng trên mặt Hạ An Vũ nhanh chóng trở thành đỏ lựng rồi lan xuống tận cổ. Cậu tự nghĩ có phải mình vừa trải qua một giao dịch lỗ vốn hay không, nhưng khi nhìn khuôn mặt dịu dàng của người đàn ông trước mắt này lại cảm giác cũng không đến nỗi nào.

Cả hai cùng nhau dùng bữa sáng đến tầm bảy giờ hơn thì rời khỏi căn hộ, Hạ An Vũ không thấy Quý Đông Nhiên gọi xe mà còn bấm thang máy xuống thẳng tầng hầm của tòa nhà.

"Đi đâu đây ạ?" - Hạ An Vũ mờ mịt nhìn tầng hầm rộng lớn không biết phải đi về hướng nào.

"Chờ một chút."

[BL] - Đối Tượng Kết Hôn Là Tổng Giám ĐốcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ