Chương 3.

535 58 2
                                    

Thư Thanh Thiển là người thuộc phái hành động. Ngay khi biết được tình hình ở thành phố B, nàng đã quyết định lập tức đi cứu người, bởi vì thời gian không chờ đợi ai.

Trời sắp tối, các thuộc hạ đều khuyên can, mong Thư Thanh Thiển ngày mai mang theo nhiều người hơn rồi hãy đi, nhưng nàng đều từ chối hết.

Hiện tại, tình hình bên trong thành phố B như thế nào vẫn chưa biết. Mang theo nhiều người đi chỉ làm bia đỡ đạn, còn làm chậm tiến độ của nàng rất nhiều. Thư Thanh Thiển quyết định lần này sẽ một mình xuất phát.

Ở thành phố H, dị năng giả cấp cao không nhiều, tổng cộng chỉ có năm người cấp bốn. Nàng không thể mang tất cả đi. Hơn nữa vì nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm, Thư Thanh Thiển biết mọi người sẽ không muốn mạo hiểm, nên để họ ở lại căn cứ.

Tuy nhiên, trước khi đi, Thư Thanh Thiển đặc biệt dặn dò, những người ở lại căn cứ không được lơ là dù chỉ một ngày, phải tiếp tục đi tiêu diệt xác sống như mọi bữa.

"Để tôi đi cùng cô, nếu chỉ có một mình cô, đến thành phố B cũng không biết hầm trú ở đâu." Vương Thắng Tuấn cố gắng ngồi dậy khỏi giường bệnh, mặc bộ quần áo trên ghế.

Vương Thắng Tuấn chính là đội trưởng trong ba người mà Thư Thanh Thiển vừa cứu. Anh ta là người bị thương nhẹ nhất trong ba người, hai người còn lại vẫn chưa tỉnh lại.

Vương Thắng Tuấn rất biết ơn Thư Thanh Thiển đã ra tay giúp đỡ. Trước đó khi rời đi, anh ta mang theo hai mươi mấy người anh em, không ngờ bây giờ chỉ còn lại ba người bọn họ. Anh ta vẫn còn nhớ lúc đó, khi chiến đấu đến cuối cùng, tất cả mọi người đều đã tuyệt vọng.

Bao nhiêu xác sống thế này, loài người khi nào mới thắng được? Cứ ngỡ hôm nay mình chết chắc rồi, ai ngờ lại sống sót.

Nhớ lại tình trạng lúc ấy, quả thật ngàn cân treo sợi tóc. Hàng trăm xác sống vây kín ba người bọn họ, các anh em ai cũng đỏ mắt xông lên. Đúng lúc đó, bỗng nhiên một cột lửa từ đâu xuất hiện, như một con rồng lửa phun ra những lưỡi lửa đỏ rực, thiêu cháy một con đường xuyên qua đám xác sống. Và rồi, Thư Thanh Thiển xuất hiện trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc.

Nàng mặc bộ đồ rằn ri màu lục sẫm, thắt lưng đen bó chặt vòng eo, đi đôi ủng ngắn màu nâu, đôi mắt đen láy như sao trời, sống mũi cao thẳng dưới đôi môi mỏng, trông có vẻ lạnh lùng. Gương mặt không hề trắng trẻo mà mang một màu rám nắng khỏe khoắn, Thư Thanh Thiển ung dung đi giữa đám xác sống, không có vẻ đẹp tuyệt trần nhưng lại khiến người ta vô cùng kinh ngạc.

Nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của đối phương, Vương Thắng Tuấn suýt thì muốn quỳ lạy.

Nàng quá mạnh rồi. Bản thân anh ta vốn là dị năng giả cấp bốn, càng cảm nhận rõ ràng sự chênh lệch sức mạnh khủng khiếp này, không biết cấp bậc của nàng bao nhiêu nữa.

Không ngờ ở thành phố H lại xuất hiện một nhân vật lợi hại như vậy.

Vương Thắng Tuấn chủ động xin đi theo, Thư Thanh Thiển có chút do dự: “Nhưng vết thương của anh chưa lành hẳn.”

[BH][Done] Nữ Phụ Có BệnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ