Chương 145.

79 9 0
                                    

Giải thưởng Quốc kịch là giải thưởng cao quý nhất dành cho các bộ phim truyền hình. Từ khi thành lập, giải thưởng được tổ chức hàng năm và thu hút gần như toàn bộ ngôi sao trong làng giải trí. Đêm trao giải thực sự là một đêm hội tỏa sáng.

Chỉ việc được đề cử trong số hàng ngàn bộ phim đã là một vinh dự lớn. Và trong lễ trao giải năm nay, bộ phim “Hậu cung” chính là “ông hoàng” của các đề cử khi có tới bốn hạng mục: Nữ diễn viên chính xuất sắc, Nữ diễn viên phụ xuất sắc, Biên kịch xuất sắc và Quay phim xuất sắc.

Vì thế, ban tổ chức đã đặc biệt mời toàn bộ ê-kíp làm phim đến tham dự lễ trao giải. Khi Thư Thanh Thiển đến sảnh, thảm đỏ bên ngoài đã bắt đầu được truyền hình trực tiếp. Các ngôi sao liên tục xuất hiện, tiếng hò reo của người hâm mộ vang lên không ngớt.

Chiếc xe vừa dừng lại trước thảm đỏ, Thư Thanh Thiển bước xuống và lập tức trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn, hàng ngàn ống kính máy ảnh chĩa về phía nàng, đám đông như vỡ òa. Thư Thanh Thiển mỉm cười chào mọi người rồi bước vào phòng nghỉ.

Thư Thanh Thiển không hề hay biết rằng trong đám đông đó có cả Tạ Nhu.

Từ khi biết được căn bệnh của Thư Thanh Thiển, Tạ Nhu luôn day dứt trong lòng.

Khó trách gần đây Thư Thanh Thiển lại không liên lạc với mình, không ai biết rằng nàng đang phải trải qua những tháng ngày khó khăn đến thế nào. Vậy mà Thư Thanh Thiển vẫn tiếp tục đóng phim, diễn xuất của nàng ngày càng xuất sắc, như thể đã được tái sinh.

Trong khoảng thời gian cuối đời, điều duy nhất Thư Thanh Thiển làm là đóng phim. Nàng giấu bệnh tình của mình, không một ai biết nàng đã bệnh bao lâu, mỗi ngày có đang đau không, có ai bên cạnh chăm sóc nàng hay không.

Thế mà bản thân lại không hề hay biết. Nghĩ đến đây, trái tim cô như thắt lại.

Cuối cùng, Tạ Nhu hoàn toàn tha thứ cho Thư Thanh Thiển. Hơn nữa, dù Thư Thanh Thiển có chấp nhận hay không, cô sẽ luôn đối tốt với nàng, còn tốt hơn trước kia gấp bội.

Biết rằng tối nay Thư Thanh Thiển sẽ tham dự lễ trao giải và chắc chắn sẽ không ăn được gì, Tạ Nhu đã đặc biệt hầm một nồi súp mang theo trong bình giữ nhiệt. Cô hy vọng Thư Thanh Thiển có thể ăn được một chút.

Trong tiết trời lạnh giá, Tạ Nhu ôm chặt chiếc áo khoác lông vũ và dõi theo Thư Thanh Thiển. Khi thấy nàng xuất hiện, cô cùng với đám đông hò reo. Nhưng Thư Thanh Thiển lại không hề dừng lại, nàng không nhìn thấy Tạ Nhu đang đứng trong đám đông.

Lúc này, Từ Lị đã đến từ lâu. Thấy Thư Thanh Thiển, cô vội vẫy tay: “Tiền bối, ở đây này.”

Thư Thanh Thiển gật đầu với Từ Lị, rồi chậm rãi đi tới ngồi cạnh cô, hỏi: “Khi nào chúng ta ra ngoài?”

Từ Lị đáp: “Ban tổ chức sắp xếp cho đoàn làm phim cùng đi thảm đỏ, hình như là cuối cùng. Hạ Hoành Sướng còn chưa đến, chúng ta phải đợi thêm một lúc nữa mới phỏng vấn được.”

Ban tổ chức rất ưu ái Từ Lị và Thư Thanh Thiển, nên đã sắp xếp cho họ một phòng nghỉ riêng. Lúc này, các phóng viên đã vào phòng để phỏng vấn Từ Lị. Từ Lị đang rất nổi tiếng, còn Thư Thanh Thiển sau khi nổi tiếng thì ít khi tham gia các sự kiện, vì vậy đây là một cơ hội hiếm có.

[BH][Done] Nữ Phụ Có BệnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ