Chương 82.

103 9 0
                                    

Trên chiến trường hỗn loạn, một bóng người bất ngờ xuất hiện, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. Aiper cảnh giác cao độ, hỏi lớn: “Ai đó?”

Leo không nói gì, lúc bị Thư Thanh Thiển đá vào thì vẫn còn hơi ngơ ngác.

Ban đầu, thấy trận chiến phía trước diễn ra ác liệt, trong lòng hắn còn do dự có nên quay về bộ lạc cầu viện không. Nhưng Thư Thanh Thiển căn bản không cho hắn cơ hội lựa chọn, trực tiếp đá hắn vào giữa trận chiến.

Aiper không ngờ lại còn có người khác ở đây, bèn sai thú nhân bên cạnh bắt người kia lại. Reito vừa đánh vừa lớn tiếng gọi: “Leo mau chạy đi, nơi này nguy hiểm, đừng để chúng bắt được con.”

Thấy những người kia đuổi theo, Leo vội ôm mông xoay người bỏ chạy, trong lòng không ngừng nguyền rủa: Aso mày được lắm, lại đẩy tao ra làm bia đỡ đạn, thật là hèn hạ!!!

Leo thầm chửi Aso một vạn lần, sau đó không chút do dự chạy thẳng đến nơi Aso trốn vừa nãy.

Đã đẩy tao ra thì đừng trách tao không khách khí, muốn chết thì cả hai cùng chết.

Kết quả là Leo chạy đến nơi thì phát hiện Aso đã không còn bóng dáng, hắn hoảng hốt nhìn quanh nhưng không thấy bóng dáng đối phương, càng thêm bùng nổ.

Nhưng dù trong lòng tức giận đến đâu hắn cũng phải tiếp tục chạy, nếu bị bắt thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Nghĩ đến đây, Leo biến thành hình thú chạy nhanh hơn. Những thú nhân phía sau thấy Leo chạy trốn cũng đều đuổi theo, kết quả là bên phía Reito bỗng nhiên thiếu đi rất nhiều người, áp lực lập tức giảm đi.

Thư Thanh Thiển từ lúc đẩy Leo ra đã rời khỏi vị trí ban đầu, lén lút trốn vào bụi cây bên cạnh để chờ cơ hội ra tay.

Aiper nhìn theo bóng lưng bỏ chạy của Leo, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng. Thấy người của bộ tộc Taigo cũng dần thoát khỏi vòng vây, gã không muốn chờ đợi thêm nữa, trực tiếp biến nguyên hình, lao tới tóm gọn mấy tên thú nhân khác.

Aiper cao lớn vạm vỡ, sức mạnh lại kinh người, căn bản không cần dùng đến võ thuật gì, chỉ cần xông lên là có thể húc bay đối phương.

“Reito, bảo người của mày dừng tay lại, nếu không đừng trách tao không khách khí,” Trong mắt Aiper lộ ra vẻ khinh thường, “Tin tao không, tao có thể xé nát chúng nó ngay bây giờ.”

Người của bộ tộc Taigo không ngờ Aiper lại tàn nhẫn đến vậy, từng người một tràn ngập phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng chỉ còn lại những tiếng gầm gừ bất lực.

“Xảo quyệt, vô sỉ!!!”

“Mày... mày quá đáng lắm.”

“Rác rưởi, tộc Cao Sơn bọn mày toàn là đồ hèn nhát, không dám đối đầu trực diện với chúng tao.”

Đối với những lời mắng chửi của người khác, Aiper chẳng hề để tâm. Gã đã từng chinh phạt không ít bộ tộc nhỏ, biến những người đó thành nô lệ của bộ tộc mình, đã quen với những lời lẽ cay nghiệt này rồi. So với những người gã từng đối phó, mấy người của bộ tộc Taigo quả thực chẳng đáng kể.

[BH][Done] Nữ Phụ Có BệnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ