Chương 160.

75 7 0
                                    

Huyền Thanh Tông từ khi thành lập đã có một quy định, tất cả đệ tử Trúc Cơ kỳ mỗi năm đều phải xuống núi rèn luyện. Đệ tử Trúc Cơ kỳ pháp lực còn yếu, để đảm bảo an toàn cho đệ tử trong tông môn, mỗi lần xuống núi đều có một vị tiền bối pháp lực thâm hậu đi cùng để phòng ngừa bất trắc.

Lần xuống núi tu luyện này do chính tay phong chủ Thúy Vân Phong - Liễu Mặc Vũ - chủ trì, dẫn các đệ tử đến Long Định cốc thu thập linh dược.

Long Định cốc nằm ở phía Nam lục địa, địa thế hẻo lánh, là một đại hạp cốc linh khí dồi dào. Trong cốc sinh trưởng một loại linh dược hiếm có là Long Định thảo, nhiệm vụ lần này chính là tìm ra Long Định thảo.

Thư Thanh Thiển trực tiếp mang theo An Nguyệt bay đến Long Định cốc, bay suốt hai ngày mới đến nơi. Sau khi thăm dò trong cốc, thấy yêu thú trong cốc tuy nhiều nhưng cấp bậc không cao, rất thích hợp cho đệ tử Trúc Cơ kỳ tu luyện tăng kinh nghiệm, chắc hẳn Liễu Mặc Vũ đã dẫn các đệ tử tu luyện ở gần đó.

Thư Thanh Thiển khẽ cúi đầu nhìn những dấu vết trên mặt đất, trầm ngâm suy nghĩ: “Liễu Mặc Vũ là tu vi Nguyên Anh, yêu thú ở đây không thể nào làm gì được nàng, sao lại xảy ra chuyện chứ?”

Thư Thanh Thiển đi một vòng quanh đáy cốc nhưng không phát hiện ra gì khác thường. Nơi này linh khí dồi dào, không có gì bất ổn. Trời dần tối, hoàng hôn buông xuống, những áng mây đỏ rực nhuộm đỏ cả Long Định cốc, trông như vừa bị nhuộm máu vậy.

Trong lòng Thư Thanh Thiển âm thầm bất an, cảnh giác đề phòng, nhưng nàng hoàn toàn không cảm nhận được bất kỳ điều gì khác thường. Hoặc là xung quanh không có yêu ma quỷ quái nào quấy nhiễu, hoặc là đối phương tu vi cao hơn nàng, ít nhất cũng là đại năng Hóa Thần kỳ.

So với trường hợp trước, nàng cho rằng khả năng sau có vẻ hợp lý hơn.

Lúc này, An Nguyệt kinh ngạc chỉ vào một tảng đá trên mặt đất nói: “Sư phụ, người xem, trên tảng đá này có dấu hiệu của Huyền Thanh Tông chúng ta.”

Chỉ thấy dưới chân một tảng đá cao bằng nửa người khắc một hình tượng tường vân, bên cạnh còn có hai chữ “Cẩm Thành”. Vì chữ khắc rất nhỏ, lại bị cỏ dại bao quanh, nửa tảng đá chìm dưới đất, trông có vẻ là dấu vết vội vã để lại khi giao chiến, nếu không để ý thật kỹ thì khó lòng phát hiện.

Thư Thanh Thiển càng lúc càng cảm thấy chuyện này kỳ lạ, nàng nói: “Chắc là do Liễu Mặc Vũ để lại, đây là chữ “Cẩm Thành” do nàng viết. Chẳng lẽ bọn họ đã đến Cẩm Thành, nhưng Cẩm Thành cách Long Định cốc cả trăm dặm, tại sao họ lại đi đến đó?”

An Nguyệt tuy đã được hệ thống gợi ý trước về cốt truyện, nhưng cô không thể nói thẳng với Thư Thanh Thiển, đành phải dùng cách nói vòng vo để nhắc nhở, nếu không chỉ dựa vào một mình Thư Thanh Thiển thì trừ phi lật tung cả Long Định cốc mới tìm ra manh mối. “Nếu vậy, chúng ta đến Cẩm Thành xem thử đã xảy ra chuyện gì, biết đâu lại tìm được manh mối.”

Thư Thanh Thiển gật đầu đồng ý, vừa định mang theo An Nguyệt bay đến Cẩm Thành thì từ xa truyền đến một tiếng nhạc du dương, âm thanh ấy nghe thật kỳ quái giữa chốn núi rừng hoang vu.

[BH][Done] Nữ Phụ Có BệnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ