Thế giới thứ bảy: Nữ phụ nơi tu tiên giới.

146 11 0
                                    

Mặt trời mọc, tiếng chuông ngân vang.

Tiếng chuông trầm hùng vang vọng hai hồi, như ngân vang khắp cả trời đất.

Đây chính là tiếng chuông Thái Cổ Nguyên Văn của Huyền Thanh Tông.

Huyền Thanh Tông ẩn mình giữa vạn sơn đã tồn tại hàng trăm năm, là môn phái tu tiên lớn nhất hiện nay. Chính vì vậy, mỗi năm đều có vô số người muốn gia nhập, nhưng Huyền Thanh Tông không phải ai cũng thu nhận, chỉ những ai vượt qua được bậc thang đá mới có thể vào cửa.

Mặc dù gọi là bậc thang đá nghe có vẻ rất bình thường, nhưng thực tế lại không hề đơn giản. Bậc thang bằng đá xanh có tới chín vạn bậc, trên mỗi bậc đều có pháp lực áp chế, không thể dựa vào ngoại lực mà chỉ có thể dựa vào sức lực bản thân để leo lên.

Giờ đây, tiếng chuông Thái Cổ Nguyên Văn đã vang lên hai hồi, tức là đã qua hai ngày, chỉ còn lại một ngày cuối cùng. Thời gian vừa hết, cửa sơn môn một năm một lần lại đóng cửa.

Trong đại điện.

Tông chủ nhìn Thư Thanh Thiển, nói: “Trác Quang Phong chủ, đứa trẻ này nhìn qua có vẻ tư chất cũng khá tốt, không biết ngươi nghĩ sao?”

Thư Thanh Thiển chỉ liếc nhìn người bên ngoài một cái rồi thu hồi ánh mắt, “Không ra sao.”

Liễu Mặc Vũ, Phong chủ Thúy Vân Phong, đang định thu nhận người này làm đệ tử, kết quả lại nghe thấy Thư Thanh Thiển đánh giá như vậy. Liễu Mặc Vũ cố nén cơn tức trong lòng, mỉm cười nói: “Trác Quang Phong chủ mắt nhìn thật cao, có vẻ năm nay lại không định thu đệ tử rồi.”

Thư Thanh Thiển khẽ ừ một tiếng.

Thấy Thư Thanh Thiển như vậy, trong lòng Liễu Mặc Vũ càng thêm tức giận. Huyền Thanh Tông có tổng cộng mười vị phong chủ, trong đó có cô ta và Thư Thanh Thiển là hai nữ phong chủ. Thư Thanh Thiển vốn kiêu ngạo, tài năng và dung mạo đều xuất chúng, được thế nhân xưng là Thanh Thiển tiên tử, tuổi còn trẻ đã là Nguyên Anh, lại trở thành phong chủ Trác Quang Phong của Huyền Thanh Tông.

Liễu Mặc Vũ hơn Thư Thanh Thiển đến cả trăm tuổi mà giờ mới vào giai đoạn Nguyên Anh, từ trước đến nay luôn thấy Thư Thanh Thiển không vừa mắt. “Trác Quang Phong có mỗi mình ngươi ở đó cũng yên tĩnh thật, nhưng có khi quá vắng vẻ cũng không tốt, hay là ngươi nên tìm thêm ai đó hợp mắt đi.”

Thư Thanh Thiển không nói gì, dù bề ngoài rất điềm tĩnh, nhưng trong lòng cũng hơi bồn chồn. May mà nàng luôn biết cách kiểm soát biểu cảm, không ai phát hiện được suy nghĩ thật của nàng.

Nàng xuyên không đến thế giới này đã gần một tháng. Dù không nhớ gì về quá khứ, nàng cũng chắc chắn mình không phải người của thế giới này, vì nàng cảm thấy xa lạ với mọi thứ xung quanh.

Cứ như thể nàng đã trải qua những chuyện tương tự rất nhiều lần, nên Thư Thanh Thiển nhanh chóng thích nghi với vai trò mới, đảm bảo không bị ai phát hiện dị thường. Nếu bị người ta cho là đoạt xá thì không hay chút nào.

Nguyên chủ là phong chủ của Huyền Thanh Tông, tu vi cao thâm khó lường, nhưng hiện tại Thư Thanh Thiển chưa kiểm soát được sức mạnh của mình nên nàng luôn trốn trong phòng tu luyện. May mà trên Trác Quang Phong thường ngày chỉ có một mình nàng, ít tiếp xúc với người ngoài nên không ai phát hiện ra.

[BH][Done] Nữ Phụ Có BệnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ