Thái Anh đi tới, nhìn xem bộ dạng nghiến răng nghiến lợi của Lệ Sa, trong lòng buồn cười "Người đâu, đem Triệu Thụy nhốt vào đại lao, tạm thời như vậy, còn phán xét thế nào. Bổn quan sẽ dán cáo thị. Bất luận kẻ nào cũng phải đi xem, nếu không... hậu quả tự gánh lấy." Nói xong cầm quạt xếp phẩy phẩy. Nhìn xem Triệu Minh đang quỳ trên mặt đất.
"Phò mã gia, khuyển tử có thương tích trên người, có thể hay không...?" Vốn nghĩ rằng hắn cho đánh xong sẽ thôi. Không ngờ hắn lại giam nhi tử vào đại lao. Triệu Minh nhìn bộ dạng con trai thật đau lòng.
"Triệu đại nhân, còn muốn bao che sao?" Triệu Minh lời còn chưa nói hết, liền bị Thái Anh trực tiếp cắt ngang, đong đưa cây quạt, nhiều hứng thú nhìn hắn, thỉnh thoảng sửa sang lấy áo choàng của mình.
"Thanh danh thiếu gia nhà ta luôn luôn rất tốt, công chính liêm minh, chấp pháp vô thiên. Cho nên mới được hoàng thượng phái tới. Đại nhân cũng phải chú ý đến thanh danh thiếu gia nhà ta chứ." Lệ Sa ở một bên âm dương quái khí nói ra. Muốn thả Triệu Thụy, sao lão già ngươi hấp tấp như vậy? Hơn nữa hung thủ giết Trần gia Trần công tử được ai chống lưng ngươi biết không? Con trai ngươi hoành hành ngang ngược, khi nam bá nữ cũng nên trừng phạt hắn cho thích đáng rồi.
Mọi người "..."
Thái Anh nhìn xem bộ dáng của nàng cười cười. Vội vàng phụ họa nói: "Đúng vậy, thanh danh bổn thiếu gia từ trước đến giờ rất tốt. Trần viên ngoại, ngươi cho ta thời gian bảy ngày, này không phải, mới một ngày ta đã đem hung phạm bắt được rồi sao."
"Đa tạ phò mã gia đã chủ trì công đạo." Trần viên ngoại thi lễ. Vốn tưởng phò mã gia sẽ bao che Triệu Thụy. Sẽ nể mặt Triệu Minh mà không xử Triệu Thụy. Tuy nhiên lại không nghĩ sẽ như vậy, thật sự khó tin.
Triệu Minh liền bối rối. Phò mã gia hắn... Như thế nào lại không hiểu ý tứ của mình?
"Ta mệt rồi. Lạp Khoan, chúng ta đi." Nói với Lệ Sa sau lưng. Mở quạt xếp rời khỏi nha môn. Lưu lại những người trong nhà môn đều là sững sờ, chuyện này... Phò mã gia cũng quá tùy ý đi. Có điều người ta là phò mã, ai dám nói không phải?
"Anh Nhi Anh Nhi, hôm nay nàng thật uy phong." Lệ Sa nắm lấy tay Thái Anh, mười ngón đan xen.
"Cuối cùng đã hiểu vì sao Sa thích cuộc sống thế này." Khóe miệng có chút nâng lên.
"Há, vì sao?" Lệ Sa hứng thú.
"Tự do. Không bị lễ nghi phiền phức trói buộc."
"Ta hy vọng Anh Nhi cũng sẽ có cuộc sống như vậy."
"Phò mã gia, phò mã gia." Một người thị vệ vội vàng đuổi theo sau lưng hai người.
Nghe tiếng quay đầu lại, nhìn thấy là người của nha môn. Hai người vội vàng buông lỏng tay.
"Phò mã gia, đại nhân mời ngài đi qua." Thị vệ thấy vậy cũng lúng túng.
"Thái Anh nghiêm túc ho khan một cái "Làm gì vậy?"
"Nô tài không rõ lắm." Vội vàng quỳ xuống.
Cùng Lệ Sa liếc nhau, nhẹ gật đầu "Đi thôi" Mở quạt xếp trở lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
[LICHAENG][COVER] LẠC DIỄN TIÊN
FanficTác giả: Cố Tiểu Khả Tác phẩm: Lạc Diễn Tiên Thể loại: Bách Hợp, Cổ Đại