Chương 125

239 33 0
                                    

Bữa cơm hôm nay sẽ do Phác Thái Anh xuống bếp, vừa vặn bên chợ cá đưa đến hai con cá trích hoang dại, có thể đem hấp, lần này về nhà ớt cay kết trái không ít, Phác Thái Anh mang theo một ít trở về.

Giữa trưa làm cá trích hấp, canh rau nhút Tây Hồ, mặt khác mùa này rau dưa đều có, Phác Thái Anh nghĩ Lạp Lệ Sa cần ăn thanh đạm một chút, liền làm thêm một phần khổ qua xào trứng.

Phác Thái Anh vào bếp bận rộn, Lạp Lệ Sa tự nhiên không chịu ngồi yên, nàng làm hạ nhân ra ngoài mua về chân giò hun khói, chính mình đem nửa con gà đi hầm, canh Tây Hồ không thể thiếu thịt ức gà cùng chân giò hun khói, dùng nấu súp cũng là điểm nhấn của món ăn này.

Phác Niệm An tới trong nhà mấy tháng, còn không có cơ hội nếm thử ớt cay, trong lúc làm cá trích hấp, Phác Thái Anh liền cắt ớt xanh đặt ở bên trong.

Hành lá cắt khúc, cuốn lại theo chiều ngang rồi cắt thành sợi mỏng, chờ lát nữa hấp cá xong đặt ở mặt trên trang trí, vừa thơm lại đẹp.

Điểm sáng hôm nay là canh Tây Hồ, vô luận là rau hay đồ ăn kèm theo đều đáng giá chờ mong.

Canh gà hầm xong lưu trữ dự phòng, đem gà luộc đi xé phai, lại đem chân giò hun khói băm nhuyễn nấu chín.

Xử lý rau nhút đặc biệt quan trọng, thời gian quá ngắn hoặc quá dài đều sẽ làm hao tổn sắc hương, rau nhút chần qua nước sôi màu sắc liền từ ám vàng chuyển sang thúy lục sắc, rưới nước luộc gà đã nêm nếm xong lên rau nhút, trộn cùng gà xé phai và chân giò hun khói là được.

Phác Thái Anh làm xong món này, Phác Niệm An liền nhịn không được oa một tiếng, món súp đã đặc lại rất mịn và hấp dẫn. Trong đó rau nhút xanh biếc, gà xé phai trắng tinh, chân giò đỏ thẫm, màu sắc đặc biệt đẹp mắt.

Phác Thái Anh cấp Lạp Lệ Sa cùng Phác Niệm An một người thịnh một chén, "Tới nếm thử xem ăn ngon không."

Lạp Lệ Sa múc một muỗng nếm nếm, rau nhút hoạt nộn thanh hương, bản thân mang theo sền sệt làm hương vị của nó phá lệ độc đáo, ăn lên tế mềm nhẵn nộn, mát lạnh ngon miệng, tươi thuần mỹ vị.

"Ăn ngon, khó trách có thể khiến Trương Hàn từ quan về nhà." Lạp Lệ Sa cảm thán nói.

Phác Niệm An cũng thực thích, uống lên mấy ngụm canh, ngẩng đầu nói: "Là Thái Anh tỷ tỷ tay nghề tốt."

Lạp Lệ Sa nhìn nàng, lắc đầu cười nói: "Không xong, ta cũng không khéo miệng bằng Niệm An."

Phác Thái Anh trắng mắt liếc nàng, gắp một miếng khổ qua cho nàng: "Lúc ăn cơm không được nói nhiều."

Lạp Lệ Sa kỳ thật không thích ăn cái này, tuy rằng vẫn luôn biết khổ qua là thứ tốt, nhưng vị đắng thật sự khó nuốt, lập tức vẻ mặt đáng thương nhìn vào trong chén.

Phác Thái Anh nghiêm túc nói: "Không được kén ăn, khổ qua tốt cho sức khỏe, Niệm An cũng ăn."

Lạp Lệ Sa cũng chỉ muốn làm nũng một chút, trừ bỏ không ăn được rau diếp cá, mặt khác cho dù không thích, Phác Thái Anh làm nàng đều sẽ ăn.

Phác Niệm An rất thích ăn cá trích hấp, đặc biệt là ớt cay nàng chưa từng thấy qua, mang theo một cỗ cay độc khó tả, xứng với cá trích hoang dại ngọt tươi, không có một tia mùi tanh, khai vị ngon miệng.

[BHTT] Nâng cốc nói chuyện dưỡng ngô [Cover][Lichaeng]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ