Chương 4

2.2K 115 9
                                    

Editor: Gấu Gầy

7

Đinh Cạnh Nguyên rõ ràng đang cố tình gây khó dễ. Lần này đúng là Hằng Viễn làm chưa tốt, nhưng cũng không đến mức nghiêm trọng như vậy. Sản phẩm mới trong giai đoạn thử nghiệm vốn dĩ là vừa sửa vừa làm, có chút vấn đề cũng nằm trong phạm vi cho phép. Nói như vậy, lôi cả hợp đồng năm sau và vấn đề chất lượng sản phẩm vào thì quá là cố ý. Hơn nữa, hắn là Tổng giám đốc của một công ty lớn, lại đích thân theo dõi một vấn đề nhỏ nhặt về tiến độ như vậy, còn làm quá lên, rõ ràng là quá rảnh rỗi.

Quách Càn Minh nhìn qua lớp kính mờ của phòng họp, có thể nhìn thấy bóng dáng trưởng phòng Ngô của phòng kỹ thuật thỉnh thoảng đang di chuyển bên ngoài. Tổng giám đốc Đinh bỏ qua Trưởng phòng của bọn họ, đích thân ở trong phòng họp cùng một nhân viên quèn và nhân viên kinh doanh bên nhà cung cấp nghiên cứu một cái hộp cầu chì bị lỗi, làm sao trưởng phòng Ngô có thể không lo lắng cho được. Hải Uy bị sáp nhập đã lâu như vậy, những nhân viên cấp dưới như bọn họ thì không sao, nhưng lãnh đạo cấp trung như trưởng phòng Ngô, muốn cách chức cũng chỉ là một câu nói của Đinh Cạnh Nguyên. Chắc chắn bây giờ Trưởng phòng đang lo lắng, việc tổng giám đốc Đinh gạt anh ta sang một bên có phải là biểu hiện trực tiếp cho thấy hắn không hài lòng với anh ta hay không.

Đinh Cạnh Nguyên nói xong những lời khó nghe, ung dung nhìn chằm chằm vào người đối diện, ánh mắt như tia X, nhìn từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, không bỏ sót một chỗ nào. Bề ngoài hắn tỏ vẻ rất không vui, nhưng thực ra tâm trạng lại rất tốt. Năm năm rồi, cuối cùng cũng có thể mặt đối mặt nhìn Tô Mặc như vậy. Năm nay Tô Mặc được tăng lương, tháng trước lại được thăng chức trưởng phòng, anh đã làm việc ở Hằng Viễn được vài năm rồi, chắc chắn đã có tình cảm rất sâu đậm. Mặc dù căn nhà nhỏ đó vẫn còn phải trả góp, nhưng cho dù Đinh Cạnh Nguyên có kiên nhẫn đến đâu cũng không thể đợi thêm mười năm nữa. Đã có sự nghiệp, có nhà cửa, Đinh Cạnh Nguyên tin chắc lần này Tô Mặc sẽ không dễ dàng bỏ đi, vì anh không nỡ.

Năm đó, Đinh Cạnh Nguyên đã quá nóng vội, thủ đoạn cũng quá thô bạo, ép buộc người ta, lại còn trói tay trói chân, không những dọa Tô Mặc sợ ngây người mà còn chọc giận người hiền lành, thêm vào đó, mẹ hắn lại còn nhúng tay vào, khiến Tô Mặc không dám về quê, phải trốn đến thành phố mới này, nơi không người thân thích. Sau này, Đinh Cạnh Nguyên ôm đầu bị Tô Mặc đập cho chảy máu ngồi trên giường bệnh bình tĩnh lại từ trong cơn giận, hắn mới hiểu ra, đối với Tô Mặc, không thể nóng vội. Cho dù Tô Mặc có chút tình ý với hắn, cũng sẽ bị hắn dọa cho bay biến hết. Vì Tô Mặc, Đinh Cạnh Nguyên nguyện ý chờ đợi, cam tâm tình nguyện chịu đựng. Lần này, hắn nhất định phải giữ chặt người này trong tầm kiểm soát của mình. Ai cản đường hắn, người đó phải chết, kể cả người mẹ vô tình bạc bẽo của hắn.

Kỹ sư Lương là kiểu người điển hình "miệng vụng về nhưng tay chân nhanh nhẹn", trong tình huống này, anh ta thực sự không biết nên nói gì để ứng phó. Nhìn thấy Quách Càn Minh đối diện liên tục uống trà, anh ta cũng cầm cốc trà lên uống cho đỡ ngại. Đồng thời, dưới gầm bàn họp, anh ta dùng chân đá nhẹ vào Tô Mặc đang im lặng bên cạnh, ý là lúc này phải dựa vào cậu rồi, đừng có im lặng nữa. Hợp đồng năm sau đấy, tính mạng của mấy trăm con người đấy. Hợp đồng của Nhà máy Động cơ số hai đối với Hằng Viễn mà nói là một hợp đồng lớn, mỗi năm cũng phải được vài triệu tệ. Vị tổng giám đốc Đinh này rõ ràng là người khó tính, nếu hợp đồng thực sự bị hủy trong tay hai người bọn họ, quay về chắc chắn sẽ bị sếp Lư lột da.

CHÌM TRONG SAY ĐẮM (EDIT) - Tịch Dương Khán NgưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ