Editor: Gấu Gầy
149
Đinh Cạnh Nguyên xỏ đôi dép lê lông xù, từ phía sau tiến đến, nhẹ nhàng ôm lấy eo Tô Mặc.
"Tỉnh rồi à? Ưm..." Biết là ai, Tô Mặc cũng không thèm quay đầu lại, bị Đinh Cạnh Nguyên cúi đầu hôn lên môi, hắn còn cố tình mút mát không buông tha, mãi đến khi môi Tô Mặc đỏ ửng lên mới chịu thôi.
Tô Mặc hỏi hắn: "Cậu biết gói sủi cảo không?" Đinh Cạnh Nguyên gác cằm lên vai Tô Mặc, nhìn anh thoăn thoắt gói bánh, "Ăn còn cực ít." Nói gì đến gói.
"Tôi dạy cho."
"Ừm."
"Nhìn này, cho nhiều nhân một chút, sau đó gấp đôi lại thế này, hai tay giữ chặt hai bên, ngón cái chụm vào nhau, dùng sức bóp một cái, nhớ là phải bóp chặt vào. Xong rồi đấy!" Tô Mặc giơ viên sủi cảo vừa gói xong lên cho Đinh Cạnh Nguyên xem.
"Đẹp quá!" Hắn khen từ tận đáy lòng.
Tô Mặc khẽ cười: "Tiếc là tay cậu vẫn chưa khỏi hẳn, nếu không có thể thử xem sao."
Nhắc đến tay, Đinh Cạnh Nguyên lại buồn bực vô cùng: "Đợi tay tôi khỏi, chúng ta lại cùng nhau gói. Đâu phải chỉ có Tết mới được ăn sủi cảo."
"Được thôi."
Đinh Cạnh Nguyên cứ thế ôm Tô Mặc, kiên nhẫn nhìn anh gói từng viên một, chẳng hề cảm thấy nhàm chán.
Nửa tiếng sau, chuông cửa vang lên, là người giao tivi đến. Đinh Cạnh Nguyên quay người ra mở cửa, chỉ huy hai chàng trai trẻ giúp hắn treo tivi lên tường. Tô Mặc vội vàng từ trong bếp chạy ra, trên tay còn cầm một viên sủi cảo, dặn dò Đinh Cạnh Nguyên lấy một chiếc ga trải giường cũ sạch sẽ trong tủ ra trải lên kệ tivi cũ, đề phòng lúc khoan tường bị rơi bụi bẩn ra nhà.
Tiếng khoan tường vang lên liên tục trong phòng khách nhỏ khoảng mười mấy phút. Tivi mới nhanh chóng được lắp đặt xong. Còn cái tivi cũ kỹ, cồng kềnh kia thì không có chỗ để, Đinh Cạnh Nguyên thuận miệng hỏi hai người kia một câu: "Hai cậu có thu mua đồ cũ không?", nhận được câu trả lời chắc nịch, hắn tặng luôn cái tivi cho họ coi như là quà cảm ơn. Bán ve chai chắc cũng chỉ được mấy chục tệ, hơn nữa còn phải tự mình chở đến điểm thu mua phế liệu, phiền phức chết đi được, tiền xăng xe còn chẳng đủ, bên ngoài cửa, hai chàng trai trẻ được một cái tivi miễn phí, vui vẻ ra mặt, vừa khiêng tivi xuống lầu vừa trò chuyện.
"Cậu có phát hiện ra không?" Người mặc áo đỏ hỏi.
"Phát hiện ra cái gì?" Người mặc áo xanh tiếp lời.
"Hai người đó là một cặp đấy."
"Thật á?"
"Không nhìn thấy à, áo len, dép lê đều là đồ đôi, đồ đôi đấy."
"Tớ thấy người bên ngoài rất đẹp trai, vừa cao ráo vừa đẹp trai."
"Mắt nhìn người của cậu có vấn đề à, rõ ràng người mặc tạp dề trắng trẻo kia mới là vai nữ."
"Cái gì?! Là vai nữ á?" Người mặc áo xanh kêu lên một tiếng, tưởng mình bị hoa mắt, "Nhưng mà rõ ràng... Sao tôi nhìn thế nào cũng không thấy..."
BẠN ĐANG ĐỌC
CHÌM TRONG SAY ĐẮM (EDIT) - Tịch Dương Khán Ngư
General FictionCHÌM TRONG SAY ĐẮM Tác giả: Tịch Dương Khán Ngư (Ngắm cá hoàng hôn) Editor: Gấu Gầy Tình trạng gốc: Hoàn thành Tình trạng edit: đang làm Số chương: 100 chương + PN Lưu ý: Đây là một truyện thuộc hệ liệt "Tiểu Tâm Can", tam quan bất chính! Thể loại:...