Chương 23: Hai người không ở cùng một chỗ thật sao?
Lữ Việt nhíu mày: "Đang tốt như thế sao lại quên lời thoại?!"
Triệu Vân Băng cúi đầu: "Thực xin lỗi, lần sau sẽ không quên nữa."
Thái Anh thở dài, cam chịu số phận mà nhận lấy cái khăn che mặt mỏng để thay ra, mặc kệ cho thợ trang điểm nhanh chóng đem tóc của cô làm lại, dặm lại phấn, quay lại cảnh vừa rồi.
Thái Anh mặc áo trắng tầng tầng lớp lớp, có nước cũng sẽ không thấu vào, bởi vì là màu trắng nên nhìn không ra nước, Lữ Việt nói: "Lại một lần nữa, mặc kệ là người phương nào cũng không được để xảy ra vấn đề gì."
Triệu Vân Băng lại nói một câu thật xin lỗi.
Đứng vào vị trí, Triệu Vân Băng trực tiếp đọc lời thoại cuối cùng, sau đó giơ tay ra đẩy Thái Anh, Thái Anh được vớt lên, phát hiện sắc mặt của mọi người đều rất sa sầm, Triệu Vân Băng đứng nguyên tại chỗ, Tân Dĩ Nguyên có chút sụp đổ: "Vừa rồi cô cười cái gì?! Lời thoại này có gì đáng buồn cười hay sao?!"
Triệu Vân Băng sửa sang tóc: "Xin lỗi, cười tràng* rồi."
*Cười tràng: khi đang diễn, diễn viên vì người bạn diễn của mình hoặc là một nguyên nhân vô tình nào đó mà không ngừng bật cười.
Thái Anh: "..."
Triệu Vân Băng chủ động nói xin lỗi với tất cả mọi người, nói là sẽ không làm sai nữa.
Thái Anh đang run rẩy lại bị đẩy mạnh vào trong nước.
Lúc này ngã vào trong nước rất nhanh, cô nghe thấy trên bờ truyền tới một tiếng thét kinh hãi.
Thái Anh có loại dự cảm xấu.
Qủa nhiên, bị kéo lên liền hướng về phía bờ bên kia để xem xét, phát hiện một đống người đang vây quanh Triệu Vân Băng, Thái Anh run rẩy nói: "Làm sao vậy?"
Tiểu Tình cầm khăn cho Thái Anh lau mặt, vừa nói: "Lúc đẩy cô thì cô ta đứng không vững, bị té một cái —— nhưng không ngã vào trong nước."
Thái Anh: "..."
Lữ Việt ở bên kia giận dữ, vừa nói Triệu Vân Băng không cẩn thận, một bên lại mắng hậu cần không xử lý tốt tảng đá.
Không hề nghi ngờ là lại phải quay lại, toàn thân Thái Anh run lên, cảm thấy đầu óc mình đã có chút mơ hồ, Tiểu Tình thấy môi của cô trắng bệch, đau lòng nói: "Cô ta không phải cố ý chứ? Nào có trùng hợp như vậy!"
Bên kia Tân Dĩ Nguyên và Triệu Vân Băng cũng đi về hướng này, Tân Dĩ Nguyên nhìn Thái Anh mấy lần, lại nhíu mày nhìn về phía Triệu Vân Băng.
Triệu Vân Băng ngã một cái, tóc vô cùng lộn xộn, cô ta không chút sợ hãi nào mà đón lấy ánh mắt của Tân Dĩ Nguyên, đang muốn nói chuyện, Lữ Việt đã tới, nhìn thấy bộ dạng Thái Anh như vậy cũng liên tục nhíu mày: "Dù sao cô cũng chỉ có một cảnh, vẫn nên đổi thành thế thân đi, không sao đâu. Cô mà như vậy, lão Phác mà biết có lẽ sẽ đau lòng chết mất."
Thái Anh lắc đầu: "Không, không cần, dù sao tôi cũng rơi xuống nước rồi, xuống ba hay bốn lượt nữa cũng không khác nhau...Hắt xì. Không cần phải để cho thế thân xuống nước đâu."
BẠN ĐANG ĐỌC
Ảnh Hậu
FanfictionVăn án Vợ của hoàng đế là hoàng hậu vậy vợ của ảnh đế chính là ảnh hậu rồi.