25

10 6 0
                                    

Chương 25: Có nhảy xuống Hoàng Hà cũng rửa không sạch

Thái Anh vô ý nói: "Bởi vì..."

Không đúng, Trí Mân thực sự là quá giảo hoạt rồi.

Trí Mân: "Bởi vì sao?"

Thái Anh im lặng một lúc, vẫn quyết định hơi thành thật, sớm muộn gì cũng bị Trí Mân hỏi ra cho xem.

"Bởi vì em đặt mình vào cô ấy để suy nghĩ, đột nhiên cảm thấy được có thể hiểu cô ấy." Thái Anh hơi buồn bực nói, "Không hiểu nổi vì sao người mình thích lại ở cùng một chỗ với người có diễn xuất không bằng mình, bất kể là ai, đều sẽ tức giận thôi."

Kỳ thật nói trắng ra thì, chính là Thái Anh thử đem thân phận của mình và Triệu Vân Băng đổi chỗ một chút, quả nhiên trong lòng lập tức bắt đầu bốc lên mùi ghen tuông.

Mặc dù cô không đến mức để NG* nhiều lần làm cho Triệu Vân Băng ngã xuống nước lạnh bốn lần liền, nhưng bất kể thế nào thì cũng không thể cười với Triệu Vân Băng.

*NG: no good, cảnh quay hỏng, cảnh quay không đạt.

Thật ra thì nếu nghĩ như vậy, Triệu Vân Băng thực sự rất đáng thương, đương nhiên, chính cô cũng đáng thương, bởi vì mặc dù đã nhận lẫy ghen ghét như vậy, nhưng căn bản cô không cùng Trí Mân kết giao thật...

Tóm lại, nghĩ tới nghĩ lui, Thái Anh tâm tình sinh ra không hiểu "Cùng là người lưu lạc chân trời xa xăm", cũng cảm thấy hành vi như vậy của Triệu Vân Băng là không thể chấp nhận được.

Một bên Trí Mân chạy bộ, hơi thở rất đều đặn không bị gấp: "Yêu đương và diễn xuất thì có quan hệ gì?"

Ừm, điều này cũng đúng.

Thái Anh tắt máy chạy bộ, đi xuống, từ từ nói: "Thế nhưng mà chúng ta không yêu đương thật sự, toàn bộ là vì em... Em giả bị đụng phải anh. Cho nên, em càng không thể hiểu nổi -- nếu như khi đó, người khóc ở buổi hòa nhạc của anh không phải là em, mà là người khác, như vậy hiện tại cùng anh kí hợp đồng yêu đương không phải là em, là người khác. Chỉ là da mặt của em dày hơn người khác một chút, vừa đúng lúc mà thôi."

Lần này Thái Anh cảm thấy mình phân tích vô cùng sâu sắc, nói ra cũng có chút chua xót, Trí Mân cũng thuận tay tắt máy chạy bộ nhìn cô.

"Em từ nơi nào mà đoán được, bất kể là ai "giả bị đụng", anh cũng sẽ một mực tiếp nhận?"

"Ồ?" Lời này lại để cho tim Thái Anh không khỏi đập nhanh hơn, cô ngẩng đầu nhìn Trí Mân, "Bởi vì... Bởi vì anh là người rất tốt."

Trí Mân: "..."

Đếm không hết bao nhiêu tấm thẻ người tốt rồi.

Trí Mân: "Nếu không phải lúc ấy em thành khẩn xin lỗi như vậy, anh đã chuẩn bị để cho Kha Việt thông báo với mọi người là anh và em vốn không hề quen biết rồi."

Thái Anh tự nhận tài ăn nói của mình vô cùng kém cỏi cũng không thể ngờ được, hóa ra lời nói hoang mang rối loạn lúc ấy lại trở thành cọng rơm cứu mạng của chính mình.

Không, đâu chỉ là một cọng rơm cứu mạng...

Tâm trạng Thái Anh phức tạp: "Thật ra thì, lúc ấy em làm như vậy, xác thực rất vô liêm sỉ. Bất kể thế nào, vẫn phải cảm ơn anh không có vạch trần em!"

Ảnh HậuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ