- Ah, where are you, my baby ? Nghe anh mà quay lại ngay đi. Bao nhiêu tình yêu em cần để đừng buông bàn tay đi ? Ta đã làm sai điều gì, em ? Anh đã phải thức thật nhiều đêm, ah. Anh hay tự yên lòng mình là chẳng còn duyên, là maybe.
Minh Hiếu ngồi trước ánh đèn sáng loá, mắt ngước nhìn lên vầng trắng trước mặt, nheo mắt, đau đớn vỗ vào ngực.
Đấy không phải diễn, là Minh Hiếu đau thật, cái nhăn mặt nheo mắt kia không phải giả dối, đấy là hắn đang cố ép cho nước mắt không rơi.
- Sao ông trời không cho mình yêu ở một đoạn sâu trong đời ? Ngày mà mình không hay mơ mục tiêu xa vời. Yeah, hãy quên đi anh là ai (quên). Miễn là em sẽ không nhìn anh như là một trong những lựa chọn sai (please). Ghìm giọt lệ đằng sau mi, dành một ngày cho nhau đi. Thật lòng là anh không can tâm ngày mai ta không gặp lại. Vì mặt trời và mây lên sẽ chẳng cầm được tay em.
Hắn gằn vào micro, dùng chút hơi tàn của giọng cảm sốt để gào, giống như đang trút hết nỗi lòng.
- Liệu bầu trời kia mưa rơi có phải đang giữ chân mình lại ?
Câu rap vang lên, Minh Hiếu thở không thông, mím môi quay mặt đi, ngũ quan xô vào với nhau, rạn nứt tất thảy.
Đầu óc hoá đen kệch cỡm, chỉ vang vọng vào hộp sọ một câu.
"Liệu bầu trời (bên) anh mưa rơi có phải đang giữ chân em lại ?"
- Em muốn nắm tay anh lần cuối cùng.
Thanh Pháp hững hờ nhìn người kia qua khoé mắt.
Ngược lại Minh Hiếu đỏ mặt, đỏ cả khoé mắt, dùng cả người xoay sang để nhìn, để chờ đợi.
- Hãy làm ngay đi, cho anh được ôm em một lần cuối thôi.
"Hãy cho anh được ôm em một lần cuối thôi."
- Mau ôm rồi em đi.
- Hôm nay thật ra là anh đây không dám nhắm mắt dù chỉ một lần.Minh Hiếu chờ và đợi, để rồi nhận lại được cái quay đầu dửng dưng.
Em đứng lên, và Minh Hiếu biết, hắn thua rồi. Răng bấm chặt vào môi, mất mát quay mặt đi nơi khác, trái tim nát thành từng vụn li ti.
"Tuyết rồi sẽ tan
Mưa rồi sẽ tạnh
Nắng rồi sẽ tắt
Đêm rồi sẽ tàn.Loài người rồi sẽ đổi thay,
anh cũng vậy,
và xin lỗi em cũng vậy." - ParisJen, 10/01/2025.- Em đi và sẽ ôm lấy những phút cuối đặt tận vào trong lòng.
Minh Hiếu ngẩng đầu. Nước mắt chực rơi, rốt cuộc vẫn chỉ hằn dấu ở khoé, lại trôi tuột vào trong, tô ướt con ngươi nâu sẫm.
- Em cũng đâu có nói gì. Lặng nhìn anh đấy, anh cứ nói đi. Baby, I'm not crying nhưng nói ra sợ nước mắt ở trên khóe mi.
Thanh Pháp chỉ Minh Hiếu nhìn lên. Mắt chạm mắt, nhưng người quay đi lần này là hắn.
"Em cũng đâu có nói gì. Em nhìn anh đấy, anh nói gì đi ? Em khóc, nhưng không phải trước mặt anh."
"Anh nói gì đi Hiếu ? Sao anh im lặng ? Sao anh quay đi ? Đã bao nhiêu lần rồi Hiếu ? Anh vị tha với mọi người, sao không thể bao dung với em ? Anh rộng lượng với thế giới, sao chỉ mình em phải chịu keo kiệt từ anh ? Anh đem vui vẻ cho họ, sao lại đổ stress cho em ?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[HIEUTHUHAI x Pháp Kiều] "Không công khai"
RomanceNhững lời đường mật anh dành cho em, không cần công khai, cũng không được giấu giếm.